Trên xe Lăng Nhiễm không nói lời nào rúc người vào lòng anh tâm trạng nặng nề, Hoắc Mạc Đình đã gọi trợ lý Cẩn tới lái xe.
Cô không nghĩ rằng cả hai kiếp sống đều không nhận được một gia đình trọn vẹn có lẽ đây là sự sắp đặt của ông trời.
"Đừng nghĩ nhiều, mọi thứ có anh" Hoắc Mạc Đình ôm lấy bả vai cô xoa nhẹ.
"Cũng may còn có anh..." Giọng Lăng Nhiễm bé xíu chỉ có mình anh nghe được.
"Anh vẫn luôn ở đây, ở ngay cạnh bên em"
Qua một lát giọng nói trầm ổn của anh vang lê lần nữa: "Nhiễm Nhiễm, lần sau đừng làm như vậy nữa, hửm?"
Lăng Nhiễm sửng sốt hai giây mới nhận ra anh đang nói tới hành động chìa túi xách ban nãy của cô: "Ừm, không có lần sau"
Xe chạy vào một con đường vắng được một lúc thì Lăng Nhiễm mơ màng thiếp đi.
Chiếc xe Rolls Royce đang chạy đột nhiên phanh gấp: "Hoắc tổng phía trước có một chiếc xe rẽ làn đột ngột!"
Đáy mắt Hoắc Mạc Đình loé lên dùng tay giữ lấy Lăng Nhiễm vỗ nhẹ lên lưng cô tránh làm cô tỉnh giấc lại nhìn về phía trước "Range Rover" anh đã biết chủ nhân của nó là ai.
Đối phương cũng bước xuống xe một nam một nữ, người nam nhoẻn miệng cười lịch thiệp nói: "Mạo muội rồi! Hoắc gia chủ!"
Trợ lý Cẩn nhận được ánh mắt của Hoắc Mạc Đình qua kính chiếu hậu gật đầu rồi bước ra ngoài, từ đầu tới cuối anh chẳng thèm động đậy lười biếng làm gối cho Lăng Nhiễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-hoac-em-yeu-anh/3048886/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.