Biệt thự nhỏ giáp biên giới, Hoắc Mạc Đình ôm cô vào trong bác sĩ trực đợi lập tức đi theo.
Gia đình Tăng Tử nhìn theo không biết có chuyện gì xảy ra nhưng bọn họ đều mang cảm xúc áy náy dù sao lần nào cũng là họ giúp đỡ gia đình mình, lần này còn bị thương...chẳng biết có nghiêm trọng hay không.
"Hoắc thiếu, vợ ngài có thể bị nứt xương bả vai, tội tạng bên trong có chút ảnh hưởng, còn lại chỉ là vết thương ngoài da cần phải tĩnh dưỡng thời gian dài"
Hoắc Mạc Đình gật đầu: "Cảm ơn"
"Không có gì, có điều ở đây sáp biên giới không có dụng cụ kiểm tra kĩ càng vẫn là nên đưa vợ ngài về nước gặp bác sĩ Triệu"
Vị bác sĩ nói rồi rời khỏi phòng, y thuật ông ta không cao siêu mới chỉ thuộc sơ cấp nhưng đoán chừng bị thương không nhẹ.
Ông ta vừa xuống tới cửa đã bị gia đình Tăng Tử kéo lại hỏi chuyện.
Mẹ Tăng Tử lên tiếng: "Bác sĩ Hoắc phu nhân sao rồi?"
Ba cậu bé cũng nghiêm túc dõi theo.
Bác sĩ trần thuật lại những gì đã nói ban nãy. Mẹ Tăng Tử tràn ngập áy náy, chỉ biết xoa đầu đứa con trai nhỏ bé của mình.
Bên trong phòng ngủ Lăng Nhiễm bị đánh thức từ ban nãy cô mím môi nhìn nét mặt không chút cảm xúc của ông chồng không nói cũng chẳng rằng cứ ngồi nhìn cô như vậy, cô cũng biết sợ đó nha!
"Anh...sao vậy?"
"Sao lại tự ý rời khỏi đảo?"
Lăng Nhiễm tỏ ra vô tội gãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-hoac-em-yeu-anh/3048848/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.