Thiên Kì Nhan chạy theo An Vũ Phong vào căn nhà cũ, chỉ thấy anh đưa tay lật tấm bạt lớn lên hình ảnh man rợ kia đập vào mắt Thiên Kì Nhan.
Trái ngược với cô An Vũ Phong lại bình thản như không có gì xảy ra người là do anh ta giết sợ cái gì chứ: "Không phải em muốn tìm họ à? Họ đây này"
"!!!" Đây...
"An Vũ Phong! Anh điên rồi!" Vương Thiếu Tuyền chạy lại bịt chặt mắt Thiên Kì Nhan không để cô ấy nhìn tiếp nữa.
Một nhà ba người đều chết! Hơn nữa còn là cái chết không toàn thây! Máu gần như nhuộm đầy mảnh đất lớn. (Định miêu tả kinh dị tý nhưng mà sợ quá nên thôi😢)
An Vũ Phong lạnh mặt: "Buông cô ấy ra!"
"An Vũ Phong anh đủ rồi đấy! Cô ấy chỉ là một người phụ nữ! Anh chịu được nhưng cô ấy thì không! Loại người máu lạnh không tim như anh sống cách xa con người một chút!" Vương Thiếu Tuyền gì chặt đầu Thiên Kì Nhan vào ngực.
Thiên Kì Nhan lúc này bỗng lên tiếng: "Thiếu Tuyền...anh đi đi chuyện này không kiên quan đến anh!"
Vương Thiếu Tuyền gằn giọng: "Em biết hắn ta là người như thế nào không? Kì Nhan từ bỏ hắn đi! Ở bên hắn em chỉ có đau khổ thôi!"
Thiên Kì Nhan dùng ánh mắt trống rỗng nhìn Vương Thiếu Tuyền: "Vậy em kêu anh từ bỏ em đi sao anh không chịu?"
"Kì Nhan anh..."
Lời còn chưa dứt đã bị cô cắt ngang: "Đừng xen vào chuyện của em nữa...làm ơn...quá nhiều người khổ sở rồi..."
"Em biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-hoac-em-yeu-anh/2806179/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.