Sáng sớm hôm sau, lão Toàn dậy chuẩn bị quần áo, đồ đạc để đi công chuyện. Vân lúc này cũng đã tỉnh giấc nhưng cô làm ra vẻ vẫn ngủ rất say. Vân không muốn nói chuyện hay nhìn thấy lão. Thấy Vân đang say giấc lão Toàn cũng không muốn đánh thức Vân dậy. Lão lặng lẽ đi ra khỏi phòng, nằm trên giường Vân nghe thấy tiếng xe oto vừa đi ra khỏi cổng. Vậy là lão đã đi rồi, nhìn ra ngoài trời vẫn chưa sáng hẳn. Chỉ có tiếng chim kêu ríu rít chuẩn bị đón ánh bình minh, trong màn sương sớm những chiếc lá cũng khẽ rung rinh như chuẩn bị tỉnh giấc sau một đêm dài. Bình yên quá, sao hôm nay Vân cảm thấy nhẹ nhõm lạ thường. Nằm trên giường nhìn ra vườn qua cánh cửa sổ Vân, lắng nghe tiếng chim hót, riếng gió khẽ đưa qua từng chiếc lá...cảm giác thật là bình yên.
Nhưng chỉ là trong một phút Vân cảm nhận được điều đó. Vân chợt nhớ lại chuyện kỳ lạ tối qua khi Vân đang đứng trước cửa sổ hành lang tầng ba. Có vật gì đó đập thẳng vào cửa kính để lại vệt máu kéo dài. Vùng dậy khỏi chăn Vân không kịp xỏ dép mà chạy thẳng ra cánh cửa sổ ngoài hành lang. Vệt máu vẫn còn ở đó, chắc có lẽ ban nãy lão Toàn đi sớm khi trời còn nhá nhem, hoặc do vội nên lão không để ý. Vân chạy xuống tầng một, mở cửa sau Vân đi ra vườn. Vân đi đến khoảng đất trống từ cửa sổ tầng ba nhìn xuống.
Nằm trơ trọi trên khoảng đất màu nâu là một con chim có bộ lông trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-hai-nhi/4603597/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.