Sự tình quả nhiên như Diệp Lạc đoán, sự phản đối càng ngày càng náo nhiệt cuối cùng kinh động tới cả vị trưởng lão trong dòng dõi hoàng tộc lên tiếng, phải thường xuyên ra vào cung đình.
Sĩ tộc, đệ tử tụ tập trước cửa cung, quỳ kháng nghị.
Hoàng Thượng và thái tử cả ngày ở trong ngự thư phòng nghị sự, mà Diệp Lạc vẫn bình tĩnh ở Hàn Lâm viện làm việc mình nên làm.
Đối mặt với những kẻ tiến đến khiêu khích, Diệp Lạc lạnh nhạt cười, “Ta chỉ làm việc mà quan ở Hàn Lâm viện nên làm, quyết định cuối cùng cũng không phải một tên quan thất phẩm nho nhỏ như ta ý kiến.”
Còn đối với kẻ muốn động thủ với nàng, nàng lại càng không lo, có Phong Gian ở cạnh nàng có thể ăn ngủ ngon lành.
Nàng chỉ im lặng, chờ phụ tử Quân gia đưa ra con bài chưa lật cuối cùng.
Chỉ là có đôi khi nàng sẽ nghĩ tới tên khổng tước kiêu ngạo kia, chung quy hắn vẫn phải vì thiên hạ Quân gia mà cúi đầu.
Hoặc là, ở trong lòng của hắn, nhiều nữ nhân hay ít nữ nhân kỳ thật cũng không sao cả?
“Đang nghĩ gì vậy?” Phong Gian Ảnh hỏi nàng.
“Phong Gian, chờ chúng ta già đi, chúng ta làm cái bè gỗ đi theo dòng nước, trôi đến đâu chúng ta đi tới đó, được không?” Nàng nhắm mắt lại, nhẹ giọng hỏi.
“Tốt!” Phong Gian Ảnh đáp đơn giản như đang nói chuyện thời tiết hôm nay, “Còn phải đem theo tên đô con và tên tinh quái (Diệp Tinh Dương và Dịch Kinh Hồng),bằng không hai chúng ta đi rồi, hai tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-gi-huyt-sao-ma-tu-tu-di/560745/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.