“Đêm qua em ngủ sớm ạ.” Trình độ lấp liếm chuyện cũng ngày càng lên cao rồi, Trương Ý Nhi vẫn hơi chột dạ nhưng da mặt ngày càng dày nên lúc này tim không loạn, mặt mũi trông cực kỳ bình thường. Dù đang khập khiễng phải chống gậy vẫn thu hút sự chú ý của bạn học. Nhiều sinh viên có cả nam lẫn nữ không nhịn được mà ngắm cô gái như thiên thần lướt qua mình.
Cô nhỏ nhắn, bên ngoài khoác một chiếc áo dạ màu be, khăn quàng cổ cùng màu, chân mang đôi boot cổ cao, tóc dài đen óng ánh lay động trong làn gió nhẹ, cả người cô mang hơi thở thơm mát của nàng thiên sứ không lấm bụi, khiến người ta nguyện bảo vệ cô mãi mãi trong vòng tay, không muốn cô chịu bất cứ thương tổn nào của thế gian hắc ám. Đặc biệt bộ dáng chống gậy của cô không những không xấu đi mà càng tăng thêm sự yết ớt, mong manh của người con gái. Làm người ta đau lòng muốn chết, chỉ ước mong chính mình là người bị thương mà không phải cô.
Frederick Nhược Đông có thói quen dậy sớm, cả đêm qua lần đầu tiên trong nhiều năm hắn khó ngủ, nói thế nào cũng chỉ có một nguyên nhân là cô nhóc kia không nghe máy, cũng không phản hồi tin nhắn hắn gửi. Hắn vừa bực bội vừa lo lắng cô gặp chuyện.
Cho đến lúc này nghe giọng nói ngọt như mật của cô bên tai mới thở nhẹ một hơi, nhưng hắn vẫn không quên việc mỉa mai ai đó: “Tám giờ đã đi ngủ, em bảo thức khuya học hành là thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-fred-tai-sao-la-em/2579114/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.