Quản gia Lý vừa thấy hai người xuất hiện đã vui vui vẻ vẻ chào đón còn muốn cùng cả hai ăn cơm nhưng Trương Ý Nhi từ chối, cô muốn gặp ngài Fred nhanh nhanh thôi. Quản gia Lý cười chọc cô vài câu rồi tha cho cô đì tìm Frederick Nhược Đông.
Frederick không biết cô đến, nghe tiếng gõ cửa còn cho rằng là quản gia Lý, giọng nói cũng nghiêm nghị hơn: “Vào.”
Người đứng ngoài cửa có hơi giật mình, nhưng nghĩ lại tiếp theo đây ngài ấy nhất định sẽ ngạc nhiên cho xem, cô cười tủm tỉm vặn cửa bước vào lại thuận tay khóa trái luôn cả cửa. Thầm nghĩ hình như bản thân ngày càng đen tối, khóa cửa cái gì chứ, lần trước là ngài ấy sai bảo, lần này thì ngon rồi chính mình tự chủ động làm chuyện ái muội.
Có chút xấu hổ nhưng vừa nhìn thấy khuôn mặt mệt mỏi của Frederick Nhược Đông, chỉ thu lại còn sự đau lòng hiện lên trong cặp mắt phượng.
“Sao em đến đây?” Lúc nhìn thấy cô hắn còn tưởng bản thân hoa mắt, đương nhiên không quá một giây chìm trong sự ấu trĩ đó liền trở lại bình thường, tay cầm bút dừng lại, hắn gạt tài liệu sang một bên tay nâng lên ngoắc ngoắc cô nhóc đứng trân trân trước mắt: “Vào đây.” Ánh mắt lướt qua bình giữ nhiệt màu đen cùng với túi đồ gì đó trên tay cô, đợi cô lại gần hắn liền cầm lấy chúng đặt trên bàn, lại thuần thục ôm cô ngồi trên đùi mình, chiếc ghế xoay vì cử động mà dịch ra xa bàn làm việc một đoạn.
Trương Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-fred-tai-sao-la-em/2579026/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.