Kết thúc, Trương Ý Nhi nói cười với những người trong ban nhạc vài câu rồi nhảy suống sân khấu, đến cả tư thế hiên ngang mặc váy làm ra hành động thoải mái đó cũng đầy thu hút. Đương nhiên cô đang mang đôi boot thấp nên mới dám nhảy nhảy như vậy.
Lúc ngang qua đám người của Ám Dạ, Trương Ý Nhi chợt dừng lại một hai giây, bốn mắt chạm nhau, lần đầu tiên cô phát hiện một tia mềm mại trong ánh mắt của người đàn ông đầy sự cuồng ngạo kia, khẽ gật đầu rồi chạy đến nơi bạn mình đang chờ.
Dạ Huyền rốt cuộc cũng thu hồi ánh nhìn trên thân thể cô gái nhỏ, y thở ra một hơi ra lệnh cho thuộc hạ chuẩn bị rút. Rõ ràng đã nắm chắc tin tức tên khốn Hoắc Thiệu Hoa xuất hiện tại đây đêm nay, thế quái nào đến cả một cọng tóc của hắn cũng không thấy.
Huyền Nhân nhíu mày nêu ra suy đoán của mình: “Có thể là Lê Thoát xuất hiện nên họ Hoắc đổi kế hoạch.”
Dạ Huyền trâm ngâm vài giây, khóe miệng y nhếch lên, trong mắt lại không hề chứa ý cười: “Xem ra tên nhóc Lê Thoát kia rất có địa vị trong lòng Hoắc Thiệu Hoa.”
Huyền Nhạn như hiểu như không hỏi: “Vậy có lục soát không ạ?”
“Hắn ta đã trốn khỏi đây rồi thì hành động gì nữa, tránh gây ảnh hưởng đến những người trong quán.” Y vô tình như cố ý ngó về một hướng, rất nhanh liền thu lại thấp giọng: “Rút.”
Boss của họ từ khi nào còn để ý đến “ảnh hưởng hay không ảnh hưởng”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-fred-tai-sao-la-em/2578841/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.