Vị bác sĩ họ Hoắc đến kiểm tra tình hình sức khỏe của Trương Ý Nhi theo đúng lịch trình hằng ngày.
Trương Ý Nhi đang trò chuyện với hai chú bồ câu trắng thì bị tiếng mở cửa làm phiền, cô khựng lại, tập trung vào người vừa xuất hiện: “Chào bác sĩ Hoắc.” Cô thả giọng bình tĩnh.
Y thong dong đến gần cô, cặp mắt ẩn dưới tròng kính trong suốt hơi híp lại, gật nhẹ đầu: “Chào cô Frederick.” Đoạn y bắt đầu công việc kiểm tra.
Trương Ý Nhi không nói gì nữa, cả hai bọn họ hoàn toàn im lặng, trong căn phòng rơi vào sự tĩnh mịch đến đáng sợ.
“Anh quen biết bác sĩ Thương sao?” Cô bỗng phá vỡ bầu không khí kỳ lạ đang không ngừng dâng lên, nó đang nhắc nhở trong linh cảm vô hình về mối liên kết giữa cô và người đàn ông có thân phận không đơn giản này.
Âm thanh cô gái trong veo bất chợt dội đến, thế nhưng y không hề có chút ngạc nhiên, động tác trên tay vẫn lưu loát và liền mạch, hai giây sau y đáp: “Chỉ quen biết, tôi và ông ấy không thân.”
Hôm trước không có cơ hội tiếp xúc gần thế này, hiện tại đối diện với khuôn mặt đã được khẩu trang che đi toàn bộ, chỉ lộ ra đôi mắt với hàng mi đen dài. Lạc Quý Nhân bảo rằng cảm thấy người đàn ông này có chút quen thuộc, hình như cô cũng đã cảm nhận được sự quen quen ấy thông qua đôi mắt sắc lạnh được chủ nhân ẩn giấu bằng vẻ nhu hòa.
Cho đến khi y cởi bỏ khẩu trang,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-fred-tai-sao-la-em/2578400/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.