Bọn họ không tính mở bịt mắt ra cho cô, mà cô cũng đã dự tính được chuyện này, làm sao có thể dễ dàng để cô thấy được nơi diễn ra những trò kinh khủng chúng đã làm được chứ.
Cô im lặng, được người đàn ông khi nãy dắt tay ngồi xuống một cái ghế.
Giọng nói như không thuộc về con người lần nữa vang lên: “Frederick Ý Ý.” Hắn ta không phải đang hỏi, chỉ là đọc tên của cô vậy thôi.
Trương Ý Nhi vẫn giữ yên lặng, bàn tay không tiếng động báu vào đùi.
“Con đã gây nên tội lỗi gì sao?” Hắn ta làm đúng với phận sự của một “cha thánh”.
Cô nuốt khan, đáp: “Vâng. Nhưng con không chắc.”
“Hãy nói với cha nào, đừng sợ, bé con.”
Mẹ nó. Bé con… Frederick gọi “bé con” cô liền mềm nhũn cả người nhưng “cha thánh” vừa thốt ra cái xưng hô đó, Trương Ý Nhi không kiềm được mà bụng cuộn trào. Thật biến thái quá đi thôi.
“Con… con có thể nắm tay cha không? Chỉ có như vậy con mới có thể được tiếp thêm dũng khí nói ra tội lỗi của mình.” Vừa nói vừa thầm cổ vũ chính mình gan lớn. Cô gần như nín thở đợi hắn ta đáp.
Qua vài giây, hắn ta vẫn không lên tiếng, ngược lại người đàn ông có vẻ là linh mục kia đến gần chủ động áp lòng bàn tay vào tay cô.
Trương Ý Nhi ra chiều hoảng sợ lắc lắc đầu, tay rụt về: “Không, không.”
Linh mục chợt nói: “Cha thánh không phải ai cũng có thể chạm vào. Thời gian không có nhiều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-fred-tai-sao-la-em/2578327/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.