Lại nói đến chuyện y còn sống đến tận bây giờ, quả thật y có chút may mắn, thời điểm Lạc Hồ Vận thôi miên từ xa muốn y cắn lưỡi tự sát thì Chip BC vẫn còn trong não bộ của y, chịu sự điều khiển của Frederick Nhược Đông, kịp thời cứu y một mạng. Đợi sau khi sức khỏe ổn dần, y mới tự phẫu thuật chay cho mình mà không cần tới thuốc gây mê. Bởi vì y không biết đau, y mắc một loại bệnh hiếm gặp trên toàn thế giới là CIP (Congenital insensitivity to pain) - còn gọi là bệnh không biết đau bẩm sinh. Âu ông trời cũng rất du di cho y.
Frederick Nhược Đông mà biết y đã qua mắt hắn bằng cách vô sĩ này chắc chắn y sẽ bị hành đến chết dở sống dở.
Trở lại ngắm nhìn tiểu thiên sứ bên ngoài song sắt, Hoắc Hạ mê luyến mà ngắm không chút kiêng kỵ người đàn ông nguy hiểm bên cạnh cô.
“Nhìn nữa tôi móc hai mắt của anh xuống đấy.” Frederick Nhược Đông nhếch miệng cảnh cáo.
Hoắc Hạ lại chẳng coi lời cảnh cáo của hắn ra gì, vẫn nhìn Trương Ý Nhi thật chăm chú, đoạn y nở nụ cười nhè nhẹ: “Muốn tôi nói… cũng được… tôi muốn tự do.”
Y rõ mồn một, nếu Frederick không chủ động thả y thì làm cách nào cũng không thoát được mạng lưới trời Frederick Nhược Đông đã giăng. Vậy chỉ còn phương pháp cuối cùng là trao đổi cùng có lợi.
Cuối cùng Frederick Nhược Đông chiều theo quyết định của Trương Ý Nhi thả tự do cho Hoắc Hạ vì y cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-fred-tai-sao-la-em/2578279/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.