Edit: Linh Lung
Cố Tư cởi áo khoác ngoài, thuần thục vén tay áo lên: "Ngày thường tôi ăn một mình nên không có nhiều ghế. Em ngồi lên đó đi." Anh chỉ vào bàn làm việc.
"Không cần đâu," Lục Yến liếc mắt nhìn qua bàn làm việc, nơi đó chỉ có một cái ghế, "Chỉ có một cái ghế, anh ngồi đi."
Đã ăn ké người ta sao có thế dành luôn chỗ ăn của người ta được.
Cố Tư nheo mắt lại, đi tới bàn làm việc gọi điện thoại: "Mang một cái ghế vào phòng tôi."
"Không cần thật mà, tôi ngồi sô pha cũng được."
Cố Tư nhìn chiếc bàn thủy tinh đặt trước sô pha, "Bàn quá thấp, cúi xuống sẽ không thoải mái."
Trong vòng hai phút, Từ Phi đã tự mình mang chiếc ghế dựa vào phòng, để xong liền lập tức đi ngay.
Cố Tư xách hai chiếc túi vừa mua đi vào phòng bếp.
Lục Yến theo sau: "Tôi giúp anh rửa rau cho."
Cố Tư cũng không quay đầu lại, mang túi cà chua và cà rốt nhét cho hắn, xoay người để Lục Yến đi qua. Dù sao gian bếp nằm trong văn phòng, không gian cũng không lớn, nên hai người đàn ông cao khoảng 1m8 ở chỗ này cùng nhau, thỉnh thoảng hai cánh tay lại chạm vào nhau.
Lục Yến cẩn thận rửa sạch cà rốt, một củ cà rốt bị hắn cọ trong lòng bàn tay phải vài phút.
Cố Tư nhìn thấy thế không khỏi bật cười: "Em rửa thế này, vỏ cũng không cần gọt nữa, rửa sơ qua là được."
"Biết cắt rau chứ?"
Lục Yến: "Biết...một chút."
Cố Tư rất nhanh chóng hiểu được một chút có ý nghĩa là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-va-chu-cho-du-ho-luc/895217/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.