Chương 617
HOẮC VI VŨ, CÔ CŨNG BIẾT SỢ SAO?
Hoắc Vi Vũ cười lạnh một tiếng, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo: “Ngại quá, tôi cũng không thích hầu hạ người khác.”
Giang Hạo Trần bật cười. Nụ cười đầy thâm ý của hắn khiến Hoắc Vi Vũ cảm thấy dường như hắn đã nắm chắc tất cả trong lòng bàn tay vậy.
Cô nghĩ ngợi một lát rồi vươn tay muốn giật mặt nạ của Giang Hạo Trần xuống. Cô muốn nhìn thấy khuôn mặt thật của người đàn ông này.
Nhưng Hoắc Vi Vũ chưa chạm được tới chiếc mặt nạ của Giang Hạo Trần thì cổ tay đã bị hắn nắm lại. Giang Hạo Trần kéo một phát đầy khéo léo, khiến Hoắc Vi Vũ bị ép phải ngồi xuống người hắn.
Cô giãy giụa cật lực, nhưng cánh tay người đàn ông kia rắn như kìm sắt, không sao phá nổi…
Giang Hạo Trần cởi cà vạt ra.
Hoắc Vi Vũ cảm thấy không khí nguy hiểm đang bủa vây quanh mình. Vậy mà bên ngoài vẫn chưa có động tĩnh gì cả. Người của Cố Hạo Đình vẫn chưa tới.
Hắn dùng cà vạt bịt kín hai mắt cô.
“Anh làm trò gì thế?” Hoắc Vi Vũ thốt lên đầy căng thẳng.
“Tháo ra cho mát, đeo mặt nạ bức bối lắm.” Giang Hạo Trần cười khẽ.
Hoắc Vi Vũ không dám lên tiếng. Cô đã nghe thấy âm thanh khi hắn đặt chiếc mặt nạ lên bàn, nhưng hắn lại chẳng hề buông tay cô ra.
Bờ môi của người đàn ông kia chạm lên khuôn mặt cô. Cô giật nảy mình, lùi về phía sau: “Nếu anh động vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573715/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.