Chương 456 THÌ RA ĐÂY CHÍNH LÀ SỤP ĐỔ
Trong nhà Hoắc Vi Vũ. Hoắc Vi Vũ đập cửa, gào lên bằng giọng khản đặc: “Lâm Thừa Ân, anh thả em ra! Anh thả em ra! Đừng ép em phải hận anh. Mau thả em ra đi!”
Lâm Thừa Ân ngồi trên salon, trong đáy mắt chỉ có vẻ lạnh lùng và quyết liệt. Cậu ta không thể để Hoắc Vi Vũ đi chịu chết. Cậu ta sẽ chỉ càng thêm thù hận và căm ghét Cố Hạo Đình.
“Nếu anh không thả em ra ngoài, em sẽ chết trước mặt anh. Em không nói đùa với anh đâu. Một, hai, ba!” Hoắc Vi Vũ uy hϊếp.
Không còn nghe thấy âm thanh gì trong phòng, Lâm Thừa Ân lo lắng mở cửa ra. Nhân cơ hội này, Hoắc Vi Vũ lao ra ngoài. Song Lâm Thừa Ân đã kịp thời túm chặt lấy tay cô.
“A!” Hoắc Vi Vũ cào tay Lâm Thừa Ân như phát điên, để lại những vết thương đỏ máu.
Lâm Thừa Ân không những không buông tay mà còn bắt được cánh tay kia của cô. Hoắc Vi Vũ tránh ra làm cậu ta chỉ kéo được quần áo trên người.
Một tiếng “xoẹt” vang lên. Áo quần đã ngâm nước rất dễ bị xé rách.
Hoắc Vi Vũ trở nên tức giận lên như một con mèo nổi điên, vừa cào cấu vừa đánh đấm, nhưng không sao thoát khỏi bàn tay của Lâm Thừa Ân được.
Cô há miệng cắn mạnh vào cánh tay cậu ta. Lâm Thừa Ân bị đau, bèn nắm tóc cô kéo ra. Trong đôi mắt đỏ ngầu của Hoắc Vi Vũ không còn lý trí, cô lao thẳng vào cắn cánh tay kia của người trước mặt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573554/chuong-456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.