Chương 442 CÔ MUỐN NẮM TAY HẮN, KHÔNG BAO GIỜ BUÔNG RA
Khi Cố Hạo Đình về phòng thì Hoắc Vi Vũ đã ăn xong. Cô nhìn hắn, thấy sắc mặt của hắn kém hẳn bèn quan tâm hỏi han: “Anh không sao chứ?”
“Năm phút nữa anh phải đến nước B, khi anh không có nhà đừng bỏ cơm, có chuyện gì thì bảo Trung tá Lý gọi cho anh, biết chưa?” Cố Hạo Đình dặn dò.
Hoắc Vi Vũ ý thức được tình hình nghiêm trọng: “Hay là em đi đến nước B cùng anh được không?”
Cố Hạo Đình cúi người hôn lên môi cô rồi buông ra rất nhanh. Hắn sợ càng hôn lâu thì lại càng không nỡ xa cô.
“Anh đã phái người đi tìm hung thủ muốn gϊếŧ em. Bao giờ trở về anh sẽ cho em một lời giải đáp.” Cố Hạo Đình nói xong, bèn vươn ngón cái ve vuốt khuôn mặt cô: “Lần trước đã để em chịu oan rồi, anh xin lỗi.”
“Em không trách anh, trong tình huống đó em không có bằng chứng, anh hiểu lầm cũng là chuyện bình thường.” Hoắc Vi Vũ đỏ hoe mắt nhìn Cố Hạo Đình.
“Đảo và máy bay vẫn là của em, anh chưa đổi tên người sở hữu, nhưng công ty chứng khoán thì anh phải tạm thời thu về.” Cố Hạo Đình nghiêm nghị nói.
Hoắc Vi Vũ nắm chặt tay hắn. Sao giọng điệu hắn khi nói những lời này lại giống di ngôn khiến cho cô chìm trong sợ hãi và bất an.
“Anh sẽ bình an trở về đúng không?” Hoắc Vi Vũ nói.
Cố Hạo Đình nhoẻn cười: “Đương nhiên, nếu không thì em phải thủ tiết à?”
Hai mắt Hoắc Vi Vũ càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573540/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.