Chương 440 HOẮC VI VŨ, MÌNH ĐẾN VỚI NHAU ĐI
Cố Hạo Đình ngồi xổm trước mặt cô. Trên đời này cũng chỉ có cô mới có thể khiến hắn cúi đầu. Hắn kiểm tra vết thương trên chân cô, những ngón tay nóng sực lướt trên làn da mềm mại của cô, làm chân cô căng cứng. Hắn sát trùng vết thương rồi dán urgo cho cô.
Bỗng dưng cô muốn khóc vì cảm động. Hắn lấy băng dán cá nhân lúc nào vậy? Hắn vẫn quan tâm đến cô đúng không? Hoắc Vi Vũ cũng ngồi xổm xuống, đôi mắt đỏ hoe nhưng dịu dàng hơn hẳn.
Cố Hạo Đình nhìn cô rồi nói đầy bất lực: “Hoắc Vi Vũ, mình đến với nhau lần nữa được không em?”
Hoắc Vi Vũ gật đầu mà chẳng buồn nghĩ ngợi. Cố Hạo Đình sửng sốt, sau đấy mắt ánh lên nét vui sướng, rồi vội hỏi lại, sợ mình hiểu nhầm: “Mình bên nhau nhé?”
“Ừ.” Cô đáp khẽ, lòng xót xa như đã trải trăm cay ngàn đắng, nước mắt trào dâng trong niềm vui sướng tột cùng.
Hắn cũng suиɠ sướиɠ khôn tả, cúi đầu ngậm lấy môi cô, hôn thật nồng nhiệt. Hoắc Vi Vũ vốn đang ngồi xổm, hắn vừa nghiêng người tới, cô không đỡ nổi thể trọng của hắn liền ngã ngồi ra đất. Song hắn vẫn không buông cô ra, một tay ôm eo cô, một tay chống xuống sàn, từ từ ngả người cô xuống.
Hai người quấn quýt lấy nhau. Hắn hôn mải miết không chịu buông, như thể có hôn bao nhiêu cũng không đủ, sợ buông ra rồi cô sẽ tan biến. Có trời mới biết mấy ngày nay hắn đã sống thế nào. Chỉ cần nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573538/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.