Chương 413 TỚI TÌM TÔI ÔN CHUYỆN CŨ SAO? TÔI MUỐN LÊN GIƯỜNG
Hoắc Vi Vũ suy nghĩ rất lâu mới quyết định đích thân đi. Bởi nếu chuyển phát nhanh thì sợ thất lạc, chiếc nhẫn kia quá đắt làm sao cô đền nổi, mà cô thì chưa mặt dày đến độ bảo người của hắn tới lấy. Suy đi tính lại, cô đoán lúc này Cố Hạo Đình đang tĩnh dưỡng trong bệnh viện hoặc là ở sơn trang Ly Uy, vậy cô có thể qua chỗ bác Long đưa nhẫn, nhờ chuyển cho Cố Hạo Đình.
Hoắc Vi Vũ ra cửa bắt xe qua biệt thự ở Ninh Xuyên của Cố Hạo Đình. Sau khi đưa địa chỉ cho tài xế, cô buồn ngủ nên thiếp đi trên xe.
Không biết qua bao lâu, cô cảm giác được xe giảm chậm tốc độ đột ngột, trượt một đường dài vì tài xế đột nhiên phanh gấp.
Hoắc Vi Vũ giật mình mở mắt, tài xế dừng xe bên lề đường, xuống xe xem xét một hồi rồi chửi tục: “Mẹ kiếp, đứa nào thất đức quá vậy?”
Hoắc Vi Vũ không hiểu nên xuống xe quan sát mặt đất. Có người rải một loạt đinh trên đường, chỉ cần tài xế hơi sơ suất là ăn đủ.
“Trong xe anh có lốp dự phòng không? Thử thay lốp xem.” Hoắc Vi Vũ tỏ vẻ thương cảm với bác tài.
“Trên xe tôi chỉ còn một cái lốp dự phòng thôi, mà lần này hỏng những hai bánh. Xin lỗi cô, tôi gọi điện thoại cho người đến sửa, địa chỉ cô nói cách đây không xa, chắc khoảng năm trăm mét nữa, đi qua một cái hồ là tới rồi. Hay là cô tự đi nhé? Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573511/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.