Chương 351 CHO DÙ ĐÁNH CƯỢC CẢ TÍNH MẠNG NÀY CŨNG PHẢI BẢO VỆ ĐƯỢC EM CHU TOÀN
Không biết bao lâu trôi qua, Hoắc Vi Vũ mở to mắt. Đầu óc vẫn còn quay cuồng, trước mắt tối om, chẳng thể trông thấy bất cứ vật gì.
“Có ai ở đây không?” Hoắc Vi Vũ gọi. Cuống họng cô khô khốc và đau rát.
Không ai trả lời cô. Cô nhớ khi mình hôn mê thì vẫn còn đang nằm trong vòng tay của Cố Hạo Đình.
“Cố Hạo Đình.” Hoắc Vi Vũ lại gọi thêm một tiếng.
Vẫn không có ai đáp lại.
Cô sờ trên vách tường, muốn bật đèn lên, nhưng trên tường chẳng có gì cả.
Cô ngồi dậy, xuống giường, đi về phía trước được mấy bước đã đụng ngay vào vách tường, đi loanh quanh trong phòng hồi lâu vẫn không tìm thấy cửa và công tắc điện, chỉ có bóng tối bao trùm tầm mắt.
Nỗi hoang mang như muốn đánh nát thần kinh yếu ớt của cô. Không nhìn thấy bất cứ thứ gì khiến cho cô bắt đầu gặp ảo giác. Cô sợ hãi hô to: “Có ai không? Tôi muốn uống nước, có ai ở đây không?”
Tầm mắt bỗng sáng ngời, cô thấy rõ mọi thứ xung quanh.
Bốn phía đều là vách tường trắng toát, chiếc giường cô ngủ nằm ở góc phòng, bên cạnh có một chiếc tủ nhỏ. Ba chai nước khoáng được đặt trên mặt tủ.
“Đây là đâu?” Hoắc Vi Vũ hoang mang hỏi.
“Đây là phòng tối. Trước khi được đưa ra Tòa án Quân sự thì cô sẽ bị giam ở đây. Trên bàn có nước. Tám giờ sáng, mười hai giờ trưa và sáu giờ tối sẽ có người đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573449/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.