Chương 338 CÔ GÁI NÀY Ở CÙNG TÔI
Hoắc Vi Vũ cùng vào thang máy với họ, đồng thời cũng quan sát kĩ Phùng Tri Dao.
Phùng Tri Dao không hề nhìn cô. Cô ta che miệng lại, nước mắt không ngừng chảy, bi thương nhìn Minh Nặc giống như ngập tràn đau đớn vậy. Hoắc Vi Vũ không nhìn ra chút sơ hở nào từ cô ta. Cô ta giỏi diễn kịch hay là con mắt phàm nhân nên không thể nhìn thấu đạo hạnh của cô ta.
Ngón tay Minh Nặc giật giật.
"Minh Nặc." Phùng Tri Dao kích động gào lên: “Em đừng xảy ra chuyện gì nhé. Có chị đây rồi. Chị xin lỗi em. Em mà chết thì chị biết làm thế nào. Chị cũng không thiết sống nữa.”
Cố Hạo Đình đặt Minh Nặc nằm lên giường phẫu thuật trong phòng cấp cứu. Minh Nặc yếu ớt mở mắt ra.
Phùng Tri Dao nắm chặt tay Minh Nặc, nước mắt ròng ròng: “Minh Nặc à, em nói cho chị biết đi, là ai hại em ra nông nỗi này?”
Hoắc Vi Vũ nhíu mày, nhìn về phía Phùng Tri Dao.
Phùng Tri Dao quả thật đang vô cùng tức giận, đến cô cũng nghĩ là mình hiểu nhầm cô ta rồi.
Minh Nặc chậm rãi nhấc tay lên, chỉ về phía Hoắc Vi Vũ. Hoắc Vi Vũ nhìn tay Minh Nặc, vô cùng kinh ngạc.
Phùng Tri Dao mở to mắt, trừng trừng nhìn theo.
Tay Minh Nặc lại hạ xuống, rồi thằng bé lại mê man.
Phùng Tri Dao chạy tới trước mặt Hoắc Vi Vũ, đau đớn thét gào: “Sao cô muốn hại chết Minh Nặc? Có hận thù hay oán trách gì thì cứ nhằm vào tôi, thằng bé chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573436/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.