Chương 312 TRONG MẮT TÔI KHÔNG CHỨA NỔI MỘT HẠT CÁT
Hoắc Vi Vũ dừng bước rồi nhìn về phía Thẩm Mặc Thần bằng ánh mắt khó tin.
Xưa nay anh Hai chưa bao giờ gọi tên đầy đủ của cô, hay là dùng giọng điệu nóng nảy, giận dữ xen lẫn uy hϊếp để nói chuyện với cô như vậy. Anh nhất định phải ép cô lấy Cố Hạo Đình cho bằng được sao?
Có phải anh cũng muốn cô giống như anh, rõ ràng yêu Thủy Diểu Diểu nhưng vẫn làm trò mờ ám cùng một ả đàn bà khác!
Cô không hiểu nổi hiện tại Thẩm Mặc Thần đang nghĩ gì.
Bầu không khí bỗng đông cứng lại như một cây cung đang kéo căng, có thể đứt bất cứ khi nào, khiến cho đôi bên cùng tổn hại.
Giang Nam Phong thấy thế bèn bước tới kéo Lâm Thừa Ân lại, hạ giọng khuyên: “Anh Tư, có chuyện này em phải nói với anh.”
Lâm Thừa Ân hất tay Giang Nam Phong ra, song Giang Nam Phong cố kéo cậu ra ngoài bằng được.
Cố Hạo Đình thong thả tháo cà vạt, dùng nó để băng bó bàn tay bị thương một cách máy móc, tựa như không hề cảm thấy đau đớn vậy. Ánh mắt hắn nhìn Hoắc Vi Vũ đầy vẻ lạnh lùng xen lẫn nỗi cô đơn khôn tả.
Dưới lớp vỏ ngoài bình tĩnh và thản nhiên ấy là một trái tim chồng chất vết thương. Nơi ấy còn đau đớn hơn bàn tay hắn gấp cả trăm lần. Cơn đau ập tới như ngàn vạn cơn sóng dữ cuộn trào, khiến hắn bức bối, muốn tìm ngay một thứ gì đó để trút hết cảm xúc.
Thẩm Mặc Thần quay sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573410/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.