Ánh đèn xanh đỏ trong quán bar làm mê hoặc biết bao linh hồn cuồng loạn.
Trong không khí ồn ào nhộn nhịp hòa cùng tiếng nhạc xập xình, tiếng ghi ta điện cùng tiếng trống dồn điển hình của thể loại Heavy metal vang lên "ầm ầm" cứ như nện từng tiếng vào cõi lòng người ta.
Hoắc Vi Vũ đã uống đến ly rượu mạnh thứ năm. Kỳ lạ là, cô sắp say mà sao đầu óc vẫn tỉnh táo thế này. Cơn đau trong lòng chậm rãi lan tràn theo dòng máu đến khắp ngóc ngách trong cơ thể.
Hoắc Vi Vũ à, vì sao mày lại sống khổ như vậy? Suốt đời chỉ là người thay thế, từ Ngụy Ngạn Khang cho đến Cố Hạo Đình mày chỉ là người thay thế thôi.
Cô rất khó chịu, thật muốn giải tỏa và sống một cuộc đời tự do không bị quản thúc.
"Người đẹp à, qua đây chơi cùng nào." Một gã đàn ông đeo bông tai mời gọi.
Hoắc Vi Vũ chống trán, hạ tầm mắt nhìn hắn, khóe miệng nở một nụ cười quyến rũ, tựa như tiên nữ giáng trần, tỏa ra sự mê hoặc: "Được thôi."
Cô lảo đảo đi qua, ngồi vào giữa đám người đó. Bọn họ toàn những khuôn mặt xa lạ đỏ ửng men say, nam nữ có đủ, trai xinh gái đẹp vui đùa ầm ĩ, vây quanh cô.
"Hút không?" Không biết là ai đưa cho Hoắc Vi Vũ một điếu thuốc được cuộn bằng giấy trắng.
Trong điếu thuốc này có gì cô thì thừa biết. Người ta nói, thứ này sẽ khiến con người ta lâng lâng, quên đi tất cả muộn phiền. Vào lúc cô sống không bằng chết, xem ra ma túy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573389/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.