Editor: Nguyetmai
"Tiểu Tuyết tố cáo với ông nội, nói người đưa hoa cúc tới là em, người thả rắn là em, hạ độc cũng là em. Bây giờ có lời khai của đầu bếp và phù dâu, em đang trong tình thế bất lợi. Hơn nữa em còn là bạn gái cũ của Ngụy Ngạn Khang, nguyên cái đám cưới vì Ngụy Ngạn Khang mà náo loạn cả lên. Ông nội là người sĩ diện, lại chính trực. Ông rất chiều Tiểu Tuyết, nếu như Tiểu Tuyết xảy ra chuyện, ông sẽ không bỏ qua cho em đâu." Cố Hạo Đình giải thích.
Hoắc Vi Vũ đã hiểu.
Có người thân và người lớn yêu chiều mình thật thích.
Chỉ mình cô lẻ loi một mình, không nơi nương tựa nên bị bắt nạt là đáng đời thôi.
"Tôi không đưa hoa cúc đến, cũng không thả rắn, vốn dĩ chén vi cá có vấn đề kia là do phù dâu của Cố Kiều Tuyết đưa tôi ăn, tôi vô tình nghe được việc bọn họ tính kế định hại tôi nên vào bếp đổi chén của tôi với chén của Cố Kiều Tuyết. Đây mới là sự thật, anh tin thì tin, không tin thì thôi." Hoắc Vi Vũ nói xong, thờ ơ quay mặt đi.
Cô không cho rằng hắn sẽ tin cô.
Cố Hạo Đình dừng chân, nhìn con mắt đỏ hồng của cô, chợt thấy đau lòng, thương xót.
Cô vẫn ngang bướng như thế.
"Không phải em làm thì ban nãy thừa nhận làm gì?" Cố Hạo Đình bất đắc dĩ nói.
"Tôi thừa nhận hồi nào." Hoắc Vi Vũ phản bác.
"Thế thì câu "Vậy thì sao?" nghĩa là gì? Có phải nghĩa là có làm thì cũng chẳng sao đúng không?" Cố Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573317/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.