Editor: Nguyetmai
Trong toilet.
Hoắc Vi Vũ mở vòi nước, gột sạch nước tương dính trên váy.
Cô liếc thấy một màu đen đen nên ngước qua nhìn.
Thấy đó là một người mặc áo choàng đen, đeo mặt nạ đen, dáng người mảnh mai, cô bỗng có dự cảm chẳng lành.
Vừa định chạy đi thì kẻ đó dùng khăn tay bịt mũi cô.
Lập tức, Hoắc Vi Vũ thấy ngạt thở, chưa kịp làm gì thì mắt đã tối sầm, rơi vào hôn mê.
Đến lúc tỉnh lại, cô phát hiện mình đang nằm trong toilet, trong tay cầm một cái bao gai.
Theo phản xạ, cô ném cái bao ra ngoài. Cái bao được thắt dải rút, một đoạn dải rút thắt trên ngón tay cô. Nút thắt nương theo bao, rơi xuống đất, miệng túi mở ra. Từng con rắn bò ra từ trong bao.
Hoắc Vi Vũ sợ nhất mấy con thân mềm này, "Á!" một tiếng, chạy tới cửa.
Thế nhưng cửa bị khóa rồi.
Cô đập cửa, hốt hoảng gào: "Mở cửa ra, mở cửa, mở cửa ra!"
Có người nghe được tiếng hô, thấy cửa bị cây lau nhà chặn lại, khó hiểu, mở cửa ra.
Hoắc Vi Vũ vọt ra ngoài: "Mau chạy đi! Bên trong có rắn."
Cô gái mở cửa cho Hoắc Vi Vũ thấy rắn liền hét thất thanh chạy đi.
Hoắc Vi Vũ xông ra khỏi toilet thì va vào người Cố Hạo Đình.
Hắn lo lắng nhìn cô: "Sao vậy? Sao em sợ vậy?"
Hoắc Vi Vũ nắm chặt cánh tay của Cố Hạo Đình, toàn thân run lẩy bẩy: "Rắn, trong đó nhiều rắn lắm, vài chục con, không, cả trăm con luôn."
Cố Hạo Đình kéo Hoắc Vi Vũ ra phía sau mình, nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573310/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.