Editor: Nguyetmai
Hoắc Vi Vũ ngủ vùi cho đến sáng, lúc dậy thì đã mười giờ.
Cô đánh răng rửa mặt, bỏ giấy tờ liên quan đến máy bay và hòn đảo Cố Hạo Đình tặng vào túi đựng tài liệu, chuẩn bị đến nhà họ Cố.
Vừa ra ngoài, cô đã cảm nhận được sau lưng có ai đang nhìn mình chằm chằm, nhưng đến khi quay đầu lại thấy hành lang trống không.
Chẳng lẽ cô bị ảo giác?
Khi cô đến nhà lớn họ Cố, siêu xe đã đỗ đầy sân, nên cô đành đỗ xe ven đường rồi đi bộ vào trong.
Trên đường đi, cô gặp rất nhiều khách đến mừng đám cưới, ai nấy đều là người giàu sang quyền quý.
Cố Thị là một tập đoàn lớn kinh doanh đa ngành, Cố Hạo Đình lại có địa vị cao trong quân đội, nên em gái anh ta kết hôn đương nhiên sẽ có nhiều người đến mừng, có vài người dẫu không được mời cũng tự đến tặng quà.
Hoắc Vi Vũ đã nghĩ đến chuyện quà mừng, dù cô mừng bao nhiêu thì Cố Kiều Tuyết cũng sẽ chê bèo, nên thôi dứt khoát không mừng.
Vừa xuống xe, cô đã nghe được tiếng nhạc hân hoan và thấy một tấm thảm đỏ trải dài cả cây số, hai bên rải đầy hoa hồng, hương thơm nồng đượm vấn vít nơi chóp mũi.
Hai mươi tám phù dâu và hai mươi tám phù rể đứng thành hai hàng bên thảm đỏ, trông rất hoành tráng.
Nổi bật nhất chính là Cố Kiều Tuyết.
À không, phải là bốn con ngựa đen được mặc áo vàng kim đứng cạnh Cố Kiều Tuyết.
Theo tục lệ, khách đến mừng đám cưới phải tặng những lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573307/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.