Editor: Nguyetmai
"Nếu về chị thì cô hóng hớt làm gì, mau chóng rời khỏi đấy là được rồi." Hoắc Vi Vũ đáp, toan cúp máy.
"Không phải đâu, chị nghe em nói đã. Hôm nay em với bạn bè tới Thịnh Thế chơi, đụng phải Cố Kiều Tuyết với đám bạn của cô ta mở party độc thân ở đây. Bọn họ bôi nhọ chị ghê lắm, em tức quá, cho nên đã hắt rượu vào một trong số bọn họ, giờ bọn họ không cho em đi, khăng khăng muốn chị tới đây." Thường Yến giải thích.
Hoắc Vi Vũ: "..."
Thường Yến trút giận thay cô, giờ mà không đi thì không trọng nghĩa lắm. Đi thì nhìn thấy đám người của Cố Kiều Tuyết, trong lòng cô lại khó chịu.
"Chị Vi Vũ, chị mau tới đây đi. Bọn họ nói nếu chị không tới sẽ hành em chết luôn đấy." Thường Yến nức nở nói.
"Lát nữa tới." Hoắc Vi Vũ bất đắc dĩ ném di động lên giường, đoạn đứng dậy, thay đồ rồi đi ra ngoài.
Chừng nửa tiếng sau, cô tới quán bar Thịnh Thế.
Thường Yến quỳ gối trước mặt Cố Kiều Tuyết, trên đầu bị hắt rất nhiều rượu, cả người ướt nhẹp, vô cùng đáng thương.
Cố Kiều Tuyết uống hơi say, chỉ vào Hoắc Vi Vũ, nói ngọng: "Mấy người nhìn đi, chính là cô ta, con điếm liên tục bị hai người đàn ông vứt bỏ vẫn mặt dày mà sống."
"Đúng thế, trông như thằng con trai vậy, đàn ông thích cô ta mới lạ đó." Đám bạn của Cố Kiều Tuyết hùa theo.
"Tôi nói này, vẫn là quản lý Ngụy tinh mắt, biết đâu mới là trân châu, đâu là đồng nát. Anh ấy chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573296/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.