Editor: Nguyetmai
"Lâm Quang khai rằng, gã chụp được ảnh Tư lệnh và một người phụ nữ khác vào khách sạn, Phu nhân tình cờ nghe được nên đã lấy cớ mượn di động để xóa những bức ảnh đó đi. Gã giận quá nên lừa Phu nhân rằng ở nhà vẫn còn giữ bản mềm, Phu nhân đến nhà rồi dùng kìm chích điện đánh ngất gã, sau đấy xử lý dữ liệu trong máy tính, tới khi định đi thì gã tỉnh, muốn cưỡng bức Phu nhân, nhưng chưa thành công thì Tư lệnh xuất hiện." Trung tá Thượng báo cáo ngắn gọn.
Đôi mắt Cố Hạo Đình sa sầm, đáy mắt dậy sóng như biển sâu nổi sóng, nhưng sau đó mọi phẫn nộ điên cuồng lại trở về vẻ thâm sâu khó lường trong đôi con ngươi lãnh đạm ấy.
Trung tá Thượng không dám lên tiếng, cung kính đứng một bên chờ lệnh.
Cố Hạo Đình đứng yên ngoài cửa một lúc lâu. Nhan Diệc Hàm dẫn Y tá bưng dược thiện đi tới, trêu chọc: "Mọi người đứng đây đón tôi đấy à?"
Cố Hạo Đình nhìn anh với ánh mắt sắc lạnh, Nhan Diệc Hàm lập tức thấy lưng lạnh toát, sởn cả gai ốc, thế là vội vàng thu lại nụ cười cợt nhả, quay sang nhìn Trung tá Thượng.
Trung tá Thượng khẽ lắc đầu rồi cúi gục xuống.
"Ừm… tranh thủ ăn đi kẻo nguội." Nhan Diện Hàm đổi đề tài câu chuyện.
"Đưa cho tôi. Ban nãy cô ấy rút kim truyền dịch, anh cắm lại giúp cô ấy đi." Cố Hạo Đình ra lệnh, cầm lấy dược thiện mà Y tá đang bưng.
Trung tá Thượng biết ý nhanh chóng mở cửa phòng bệnh mời Cố Hạo Đình bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573241/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.