Translator: Nguyetmai
Hoắc Vi Vũ để Lâm Quang ở cổng khu chung cư bên cạnh rồi lái xe từ cửa Tây ra, về chung cư của mình.
Cô thay một bộ váy dài màu cafe, ở trong mặc đồ lót liền thân cho an toàn, sau đó kiểm tra lượng điện trong chiếc kìm chích điện chuyên đối phó với biến thái.
Rèn rẹt! Điện đã sạc đầy căng.
Hoắc Vi Vũ bỏ nó vào trong túi. Nếu Lâm Quang có đồng bọn thì ắt là cô sẽ ăn đủ. Nheo mắt suy nghĩ một lát, cô gọi cho Lâm Thừa Ân. Anh ấy tính tình ôn hòa, làm việc chắc chắn, đã thế lại kín miệng.
Lâm Thừa Ân bắt máy.
"Tiểu Ngũ à? Thừa Ân đi khám rồi, có chuyện gì không con?" Mẹ Lâm cất giọng hiền từ.
"Khám gì thế ạ? Anh Tư con sao vậy?" Hoắc Vi Vũ quan tâm hỏi lại.
"Đêm hôm kia nó bị tai nạn xe, gãy mất một cái xương sườn, nhưng cô thấy không giống tai nạn mà giống bị ai đánh hơn, mắt tím bầm như gấu trúc ấy. Cô hỏi nó làm sao thì nó bảo là tai nạn chứ chẳng chịu nói gì thêm. Tiểu Ngũ à, con có biết chuyện gì không?" Mẹ Lâm hỏi với giọng đầy lo lắng.
Hoắc Vi Vũ thầm giật nảy mình. Đêm hôm kia cô uống say, hình như có gặp Thừa Ân, nhưng cụ thể thế nào thì cô không nhớ rõ. Lúc tỉnh dậy thì cô đã ở trong nhà mình với Cố Hạo Đình rồi.
Chẳng lẽ Lâm Thừa Ân bị Cố Hạo Đình đánh hay sao?
"Cô ơi, cô với anh Tư ở Bệnh viện nào? Bây giờ con qua đó." Hoắc Vi Vũ sốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573233/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.