Translator: Nguyetmai
Hoắc Vi Vũ tỉnh vì đói, cái bụng cồn cào đã réo từ bao giờ không biết.
Cô quờ quạng một hồi rồi ngồi dậy, mơ mơ màng màng đi ra ngoài, chuẩn bị nấu mì.
Vừa mở cửa ra, cô liền thấy Cố Hạo Đình đang ngồi bên ngọn đèn bàn trong phòng khách, bận bịu xử lý công việc trên máy tính. Ánh sáng xanh từ màn hình hắt ra ôm lấy đường nét khuôn mặt tuấn tú của hắn, thoạt trông đẹp như một bức tranh.
Hoắc Vi Vũ ngẩn ngơ một hồi rồi hoàn hồn: "Muộn thế này rồi anh vẫn chưa đi nghỉ à?"
Cố Hạo Đình chẳng buồn quay đầu, nói: "Hôm nay tôi nghỉ ở đây." Hắn nói bằng giọng thông báo chứ không phải hỏi ý kiến.
Hoắc Vi Vũ bĩu môi rồi vào phòng bếp, khi liếc thấy hắn đang đọc email công việc của tập đoàn Cố Thị thì hơi giật mình, ngạc nhiên hỏi: "Việc của Cố Thị anh cũng phải giải quyết à?"
"Mọi quyết sách đều phải báo cáo lại với tôi, từ phòng Nhân sự, Tài vụ cho đến phó Giám đốc và trên phó Giám đốc đều thuộc quyền quản lý của tôi." Cố Hạo Đình trầm giọng nói, ánh mắt vẫn dán chặt vào màn hình, lạch cạch gõ chữ.
"Phòng Nhân sự nữa à?" Hoắc Vi Vũ nhướng mày, trong lòng bỗng có một cảm giác là lạ. Cô hỏi: "Thế tôi đến công ty nhà các anh làm việc anh cũng biết hả?"
"Ừ."
"Tôi thăng chức anh cũng biết sao?" Hoắc Vi Vũ hỏi tiếp với vẻ tò mò.
"Ừ."
"Sao anh lại đồng ý nhận tôi?" Hoắc Vi Vũ rất tò mò chuyện này. Bởi rõ ràng quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573225/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.