Translator: Nguyetmai
"Chị mau tới nhà em, em nói cho chị biết." Yến Tử cuống cuồng nói.
"Có liên quan đến chị à?" Hoắc Vi Vũ hoài nghi. Nhưng cô vừa hỏi xong Thường Yến đã cúp điện thoại.
Hoắc Vi Vũ thấy lòng không yên, bèn xuống giường. Xem ra hôm nay lại không thể nghỉ ngơi rồi.
Cô lái xe đến nhà Thường Yến, gõ cửa thì một người đàn ông to cao ra mở cửa.
Hoắc Vi Vũ nhìn thấy Thường Yến bị trói nằm trên mặt đất, khóe mắt với miệng đều bầm tím.
"Chị Vi Vũ, cứu em!" Thường Yến kêu lên.
"Cô đến trả tiền thay cô ta phải không?" Một người đàn ông vạm vỡ hung tợn nói.
"Tiền gì?" Hoắc Vi Vũ lạnh giọng, quan sát mặt của ba tên đàn ông kia.
"Người chị em của cô nợ đại ca bọn này hai mươi vạn, bây giờ trả đi, còn không bọn này sẽ chặt một cánh tay của cô ta." Người đàn ông vạm vỡ nói.
Hoắc Vi Vũ nhìn Thường Yến.
"Lần trước em với chị đi ăn tiệc ngoài bờ biển, thật ra vé không phải của anh em mà là em vay nặng lãi để mua. Chị cũng đi mà, vậy nên trước hết chị trả thay em đi, chờ em kiếm được tiền em sẽ trả lại chị." Thường Yến khóc sướt mướt.
"Một cái vé mời mà cô mua với giá hai mươi vạn, đầu óc cô bị úng nước rồi à?" Hoắc Vi Vũ thảng thốt.
Thường Yến chột dạ, chớp chớp hàng mi, cúi đầu không nói gì.
"Khỏi cần nghe cô ta nói luyên thuyên, cô ta đánh bạc chỗ chúng tôi, thua năm mươi vạn, vay đại ca tôi mười lăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573189/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.