Translator: Nguyetmai
Hoắc Vi Vũ trừng mắt lạnh, giật mình thon thót.
Hắn bảo cô giúp hắn "làm" sao? Nếu hắn muốn thỏa mãn nhu cầu, sẽ có rất nhiều cô gái vây quanh hắn kia mà? Sao lại đến tìm một kẻ thương tật như cô?
Hoắc Vi Vũ xòe tay ra. Chỗ bị thương khi đánh răng vừa nãy không chỉ mỗi miệng mà tay cô cũng bị ma sát đến phồng rộp cả lên rồi.
"Xin lỗi, miệng bị thương, tay cũng bị thương, kinh nguyệt chưa hết, mọi tính năng bị vô hiệu, không thể giúp anh rồi." Hoắc Vi Vũ thẳng thừng cự tuyệt.
Cố Hạo Đình bắt lấy tay phải của cô, nhìn lướt qua thì thấy một loạt rộp nước đo đỏ, có chỗ còn bị xước da.
Hắn nhíu mày nhìn Hoắc Vi Vũ.
Cô cảm thấy lòng bàn tay hắn nóng rực giống đầu thuốc lá cháy đỏ nên rút tay ra.
"Đáng đời." Cố Hạo Đình có chút tức giận.
Trong mắt Hoắc Vi Vũ hừng hực phẫn nộ.
Cố Hạo Đình ngồi xuống, cầm hộp thuốc khi nãy bôi cho cô, dùng ngón trỏ tay phải quệt một ít thuốc, nói: "Đưa tay đây."
Hoắc Vi Vũ không muốn, khoanh tay trước ngực, nghiêng người quay lưng về phía hắn.
Cố Hạo Đình mặt lạnh như băng, đặt tay trái lên cặp mông đầy đặn của cô, thích thú vuốt ve, đôi mắt khóa chặt gò má cô: "Hình như cô nói sai rồi, trừ tay, miệng và chỗ đó ra, vẫn còn một chỗ dùng được, đúng không?"
Cơ mông Hoắc Vi Vũ căng chặt, nhận ra hắn đang nói chỗ nào. Cô quay lại, thảng thốt nhìn hắn, đối diện với ánh mắt khó dò của hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573159/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.