Translator: Nguyetmai
"Nhược điểm của Cố Hạo Đình sao?" Hoắc Vi Vũ kinh ngạc.
Trong trí nhớ của cô, Cố Hạo Đình lạnh lùng, vô tình, không gì có thể đả động đến hắn, nghe giang hồ đồn hắn là người đàn ông hoàn hảo, không có nhược điểm.
"Là gì vậy?" Hoắc Vi Vũ tò mò hỏi.
Trung tá Thượng nhoẻn miệng cười, trả lời dứt khoát: "Tôi không thể nói cho cô nghe được."
Hoắc Vi Vũ sầm mặt, biết mình bị Trung tá Thượng trêu, nheo mắt lại nhìn anh ta.
"Biết phụ tá Quách biến mất thế nào không?" Hoắc Vi Vũ nói với giọng không vui.
"Biết chứ, có điều tôi không phải phụ tá Quách với bác Long." Trung tá Thượng rất tự tin.
Hoắc Vi Vũ nhớ tới bác Long, nhíu mày hỏi: "Bác Long thế nào?"
"Không biết làm cách nào mà cô thuyết phục được bác Long biết chuyện mà không báo, Tư lệnh không thể giữ người "ăn cây táo, rào cây sung" như thế này được." Trung tá Thượng nhìn thẳng về phía trước.
Hoắc Vi Vũ thầm giật mình, lo lắng cho sự an toàn của bác Long, cô vốn không muốn hại bà ấy.
Cô lấy điện thoại từ trong túi ra, gọi cho Cố Hạo Đình.
Điện thoại kết nối, đầu kia truyền đến tiếng động cơ máy bay rất ồn ào.
Hoắc Vi Vũ lại cúp điện thoại, ồn như vậy thì cô có nói, hắn cũng không nghe rõ. Cô đành soạn tin nhắn gửi đi: "Cố Hạo Đình, do tôi lén lút chạy đi, bác Long không biết gì, đừng phạt bác ấy."
"Ting!"
Tin nhắn của Cố Hạo Đình gửi tới, lời ít ý nhiều, "Không phát hiện ra là sai rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573152/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.