Translator: Nguyetmai
Hoắc Vi Vũ cầm điện thoại gọi cho Thường Yến.
"Bao giờ em tới?" Hoắc Vi Vũ hỏi.
"Chị ơi, em đang trên đường rồi, tới ngay đây. Em mang quần áo cho chị nhưng chị phải tự chuẩn bị trang sức nhé. Bữa tiệc hôm nay toàn người sang trọng, chị trang điểm đẹp vào nha." Thường Yến nói uyển chuyển.
Hoắc Vi Vũ biết là Thường Yến không muốn mình làm mất mặt cô nàng đó mà.
"Đến đây rồi nói." Hoắc Vi Vũ cúp máy, mở hộp trang điểm sức ra, ánh mắt dừng lại ở "Bình minh trên đại dương". Đó là di vật mà mẹ để lại cho cô, cũng là đôi khuyên tai mà cô thích nhất.
Hoắc Vi Vũ vừa đeo lên thì bên ngoài có tiếng gõ cửa.
Bác Long đứng bên ngoài, nói với vẻ rất nghiêm túc: "Xin lỗi pPhu nhân, ban nãy tôi lỡ lời."
"Yên tâm đi, tôi sẽ không nói gì với Cố Hạo Đình đâu." Hoắc Vi Vũ lạnh nhạt đáp lại.
"Cảm ơn pPhu nhân." Bác Long gật đầu.
Hoắc Vi Vũ chống tay lên khung cửa, lười biếng nhếch môi: "Bác đoán xem nếu Cố Hạo Đình biết đêm nay tôi không về ngủ thì anh ta có tức giận không?"
Sắc mặt bác Long tái nhợt: "Cậu chủ rất lo cho an toàn của pPhu nhân ạ."
"Bác có cách để anh ta không tức giận, không lo lắng, đúng không?" Hoắc Vi Vũ ám chỉ.
Bác Long nghe ra ẩn ý đằng sau câu nói của Hoắc Vi Vũ. Bà đáp lại với vẻ khó xử: "Nếu tThiếu gia biết pPhu nhân đi qua đêm mà tôi không báo cáo thì sẽ liên lụy đến hai đứa con tôi."
"Trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573139/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.