Translator: Nguyetmai
Hoắc Vi Vũ bị ép phải đón nhận nụ hôn mãnh liệt của hắn, nụ hôn ấy tựa như muốn nuốt chửng cô.
Bầu không khí nóng lên khiến trán cô đẫm mồ hôi.
Ba phút sau, hắn mới thả cô ra. Bàn tay cứng cáp nắm chặt cánh tay cô, giam cầm cô trong lòng mình.
Đôi mắt sâu thẳm của hắn khóa chặt đôi mắt xinh đẹp của cô, vẫn lạnh lùng ra lệnh cho cô như mọi khi: "Nhớ kỹ, cô là người phụ nữ của tôi."
Lời tuyên bố bá đạo này mang ý cảnh cáo.
Hắn đứng dậy, cao ngạo đi về phía phòng tắm như một vị vua.
Hoắc Vi Vũ nhíu mày, ngồi ở trên giường.
Có tiếng nước trong phòng tắm vọng ra. Cố Hạo Đình thật sự sẽ không "chiến đấu đẫm máu" chứ?
Đúng rồi, trên quần cô còn lót một miếng băng vệ sinh. Là ai lót cho cô vậy? Cố Hạo Đình sao?
Vào lúc Hoắc Vi Vũ đang nghĩ ngợi tùm lum thì có tiếng đập cửa vang lên.
"Hạo Đình, con có ở trong đó không? Xảy ra chuyện rồi, Hạo Đình!" Giọng nói của Thái Nhã vọng vào, nghe có vẻ sốt ruột lắm.
Hoắc Vi Vũ thở dài. Thật đúng là "sóng trước chưa yên, sóng sau đã tới".
Lát nữa mà Thái Nhã thấy cô đang ở đây thì chắc chắn sẽ đay nghiến cô cho xem.
Đang trong "mùa dâu", bụng đau râm ran nên cô cũng chẳng còn sức lực đâu mà chiến đấu.
Hoắc Vi Vũ tụt xuống giường, ngồi xổm, cúi đầu thấy gầm giường sạch sẽ liền bò vào, núp trong đó.
"Cốc cốc cốc!" Thái Nhã sốt ruột gõ cửa.
Cố Hạo Đình mở cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573125/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.