Translator: Nguyetmai
Cố Hạo Đình nổi giận đùng đùng bước ra, quản lý khách sạn chưa gặp hắn bao giờ, rụt rè tiến lên hỏi: "Chào anh, anh đuổi hết khách của chúng tôi đi, xin hỏi có phải anh sẽ thanh toán cho bọn họ không?"
Cố Hạo Đình lia ánh mắt lạnh lùng nhìn anh ta.
Quản lý khách sạn nghĩ hắn muốn quỵt tiền, bèn gào toáng lên: "Đừng bảo là anh muốn ăn quỵt nhé! Tôi quen cục trưởng Cục Cảnh sát đấy, tôi sẽ đến Viện Kiểm sát tố cáo các người!"
Cố Hạo Đình cười nhạo một tiếng rồi ung dung giơ tay lên.
Trung tá bước tới, cúi đầu nghe lệnh.
"Bồi thường gấp mười lần tổn thất cho bọn họ. Mặt khác, khách sạn này cho người dùng thẻ căn cước giả vào ở, thu thập chứng cứ đi, mai đóng cửa." Cố Hạo Đình lạnh giọng ra lệnh xong thì đi thẳng ra ngoài.
Quản lý khách sạn nhận ra Cố Hạo Đình không nói đùa, sắc mặt tái mét, vội vàng chạy tới muốn cầu xin hắn.
Trung tá Thượng ngăn anh ta lại, cảnh cáo: "Tư lệnh nhà tôi là ai hả? Ngài ấy cho anh sống thì anh được sống, muốn anh chết thì anh phải chết, khách sạn nhà anh dám cho tội phạm bị quân đội truy nã thuê phòng, mới đóng cửa thôi là còn nhẹ đấy. Không muốn rũ tù thì đừng có nói nhảm nữa, Tư lệnh đang nổi nóng kia kìa."
Hoắc Vi Vũ cầm túi đi theo Trung tá Thượng, trông thấy toàn bộ cảnh ấy.
Cố Hạo Đình độc ác, quyết đoán, lạnh lùng, chỉ vài phút đồng hồ đã có thể dồn người ta vào đường chết.
Cô cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/573118/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.