Translator: Nguyetmai
Hoắc Vi Vũ có cảm giác rất kỳ lạ.
Trong lòng cô, Cố Hạo Đình là loại người ngạo nghễ, bá đạo, cao quý, lạnh lùng, hung tàn và cấm dục. Bây giờ hắn làm thế này thật chẳng giống cảm giác hắn mang lại cho mọi người chút nào. Động tác của hắn cứ như đang trêu chọc, khiến người ta đỏ mặt rối lòng.
Hoắc Vi Vũ lùi về phía sau.
Vẻ lạnh lùng toát ra từ đáy mắt Cố Hạo Đình, ngón tay hắn vươn tới luồn vào miệng cô. Ánh mắt hắn bá đạo như thể tuyên bố nếu cô không mút lấy, hắn nhất định không bỏ qua.
Hoắc Vi Vũ trấn tĩnh lại, lùi bước không phải là tính cách của cô.
Cô cầm lấy cánh tay hắn, đầu lưỡi cuốn lấy ngón tay, bờ môi khép lại, mút lấy, một lần, hai lần, rồi ba lần.
Cố Hạo Đình mải mê nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô gái trước mắt. Một luồng khí nóng xộc từ xương cụt vào tâm trí, chảy xuôi đến từng cơ quan trong cơ thể, tỏa ra sự nguy hiểm nguyên thủy nhất.
Hắn rút tay ra, đồng thời hôn lên hai cánh môi thơm, bàn tay kia vòng về đằng sau giữ lấy gáy cô, không cho cô lùi bước.
Nụ hôn của hắn mang tới cảm giác mạnh mẽ, bá đạo, mê đắm, không cho phép cự tuyệt hệt như con người hắn vậy.
Hoắc Vi Vũ bị ép nuốt xuống hơi thở thuộc về riêng hắn.
Hắn mút lấy môi cô với khí thế phá thành nhổ trại, cứ như muốn nuốt cô vào bụng mình.
Hoắc Vi Vũ thiếu oxi, cả tấm lưng cứng đờ ra.
Bàn tay nhàn rỗi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/262400/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.