Translator: Nguyetmai
"Mẹ ơi." Cố Kiều Tuyết đứng cạnh Thái Nhã vừa nói vừa giậm chân: "Mẹ nhìn thái độ của cô ta đi, đã làm sai mà còn ngông cuồng vậy đó!"
Thái Nhã đứng lên, cầm tập bệnh án đi về phía Hoắc Vi Vũ, nhìn xoáy vào cô với ánh mắt sắc lạnh, chất vấn: "Hôm nay cô đánh Tiểu Tuyết phải không?"
Hoắc Vi Vũ liếc Cố Kiều Tuyết, khóe miệng giật giật, sau đó nhìn thẳng vào Thái Nhã: "Bà thấy tôi có gan làm thế à?"
"Tôi thấy cô to gan lắm. Tiểu Tuyết đã nói với tôi rồi, chính cô đã ép Đình Nhi cưới cô." Thái Nhã nói bằng giọng nghiêm nghị.
"Cố Hạo Đình là chúa tể một phương, anh ta giậm chân một cái thì cả Ninh Xuyên này rung mấy lần, bà nghĩ tôi lấy cái gì ra mà ép anh ta chứ?" Hoắc Vi Vũ hỏi ngược lại.
"Lũ người không đàng hoàng các người có biết bao nhiêu thủ đoạn hèn hạ, làm sao tôi biết cô dùng cách gì? Tôi nói cho cô biết, tôi sẽ không đồng ý để cô kết hôn với con tôi đâu. Muốn bay lên cành cao làm phượng hoàng à? Đừng có mơ hão!" Thái Nhã quát lên lạnh lùng.
Bà cầm tập bệnh án trong tay đập vào mặt Hoắc Vi Vũ rồi chất vấn: "Vì cô mà Tiểu Tuyết bị sảy thai, giờ cô tính sao đây?"
Hoắc Vi Vũ nhướng mày: "Lúc tôi đi cô ta vẫn khỏe re mà."
"Chẳng lẽ con gái và con rể tôi lại đổ oan cho cô? Cô nghĩ cô là ai? Nhà tôi phải tốn sức hại cô chắc!" Thái Nhã trợn mắt, giận dữ quát to.
Hoắc Vi Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/262398/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.