Translator: Nguyetmai
Cố Hạo Đình bước đến, thân mình đổ bóng che phủ cả người Hoắc Vi Vũ. Hắn cúi người bế cô lên.
Hoắc Vi Vũ váng vất đầu óc, nghĩ bụng đi bộ mà cũng ngã thì xấu hổ quá, bèn giải thích: "Tôi bị trượt chân vì cái bãi kia kìa."
Cố Hạo Đình chỉ muốn ném luôn Hoắc Vi Vũ vào bồn cầu cho xong, nhưng cuối cùng vẫn đanh mặt bế cô ra ngoài.
***
Cấp dưới cung kính mở cửa xe cho hắn.
Cố Hạo Đình đặt cô lên ghế sau. Hoắc Vi Vũ nghiêng đầu dựa lên cửa sổ, thân thể oặt ẹo như đống bùn nhão, hai mắt nhắm nghiền.
"Tư lệnh, giờ đi đâu ạ?" Cấp dưới hỏi.
Cố Hạo Đình nhìn Hoắc Vi Vũ bằng đôi mắt sâu xa, gác đôi chân dài lên xe, hạ giọng nói: "Đến khách sạn Hender đi."
"Rõ."
Dưới ánh trăng, ba chiếc Rolls-Royce Phantom sang trọng màu đen lao vút đi trên đường lớn khiến người ta nhìn mà ngưỡng mộ.
Điện thoại di động của Hoắc Vi Vũ đổ chuông. Cô hơi tỉnh táo lại, thò tay vào túi lần mò, mắt cũng không buồn mở.
Cố Hạo Đình luôn duy trì tác phong quân đội, ngồi thẳng tắp, khí thế át người.
Thấy Hoắc Vi Vũ mãi không nghe máy, hắn liếc cô một cái, ánh mắt lạnh căm căm.
Điện thoại của Hoắc Vi Vũ đã rơi từ trong túi ra mặt ghế cạnh cô từ lúc nào. Tiếng chuông ngừng rồi lại vang lên.
Cố Hạo Đình nhíu mày, nhặt điện thoại của cô lên, người gọi đến được lưu trong danh bạ là "Lục Trà Biểu".
Hắn nhét điện thoại vào tay Hoắc Vi Vũ.
Cô nghe máy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-co-than-men/262393/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.