Editor: QQ
Bị Đông Phương Tín nắm chặt khiến Thích Nghi thấy hơi đau, cô nhíu mày, cất giọng lạnh nhạt: "Thả ra!"
"Không phải cô vẫn luôn muốn điều tra chuyện thành phố hồi ức sao?" Hai tay Đông Phương Tín ghìm chặt vai Thích Nghi: "Như thế chúng ta cũng được xem là đôi bên cùng có lợi."
"Đó là anh tự nghĩ, nhưng với tôi thì không phải!" Thích Nghi dùng sức đẩy anh ra rồi lùi về sau, lạnh nhạt đáp: "Nếu trước khi đến Phổ Lai Tự anh nói hết mọi chuyện cho tôi, để tôi chuẩn bị tâm lý, có như thế mới được xem là đôi bên cùng có lợi!"
"Nếu tôi nói trước thì cô có thể hiện ra được tâm trạng đi nghỉ dưỡng không? Nếu không thể thì kế hoạch coi như thất bại."
"Sao anh biết tôi không giả vờ được?"
"Cô có thể ngụy trang tâm trạng của mình ư?"
Thích Nghi hơi khựng lại, sau vài giây mới đáp: "Đông Phương Tín, đừng ra vẻ như anh rất hiểu tôi!"
Cô nói xong lại định quay đi, nhưng vẫn bị Đông Phương Tín giữ lấy. Sắc mặt anh u ám, mắt nhìn đăm đăm vào cô: "Không phải sao?"
"Không, phải!" Cô nói rõ từng chữ một, khoé môi nhếch lên như đang chế giễu: "Không phải tôi không biết ngụy trang, mà chỉ là bình thường tôi không muốn làm thế thôi! Vì vậy anh làm ơn đừng làm những chuyện khiến tôi thấy buồn nôn nữa!"
Lúc cô nói chuyện, ánh mắt khó chịu nhìn đôi bàn tay đang nắm lấy vai mình.
Đông Phương Tín hơi giật mình vì lời cô nói, các ngón tay dần thả lỏng.
Thích Nghi không ngoảnh mặt bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-ceo-ky-ten-ket-hon-di/953084/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.