Editor: QQ
"Hai người ai lên trước?" Thích Nghi hơi khom người nhìn chằm chằm dưới hố, giọng nói lộ vẻ mất kiên nhẫn.
"Tiểu Chiếu, em lên trước đi!" Đông Phương Tín nắm lấy dây leo đưa đến trước mặt Lâm Chiếu.
"A Tín, em không hối hận khi theo anh đến đây, anh phải tin em." Lúc Lâm Chiếu cầm lấy dây liền nói với Đông Phương Tín: "Anh nhất định phải tin em."
"Chuyện này để sau rồi nói." Đông Phương Tín không tỏ rõ thái độ, anh chỉ đỡ vai cô ta: "Nắm chặt vào."
Lâm Chiếu biết anh không muốn nói tiếp chuyện này nên chỉ gật đầu, mười ngón tay nắm chặt sợi dây, sau đó ngước mắt nhìn lên: "Cô Trần, tôi chuẩn bị xong rồi."
Thích Nghi khẽ đáp: "Tôi bắt đầu kéo đây, cô cũng dùng sức leo lên nhé."
Nói xong cô liền gắng sức kéo Lâm Chiếu lên.
Lâm Chiếu nắm chặt dây, dốc hết sức bình sinh cộng thêm Đông Phương Tín ở dưới giúp đỡ, nhưng vẫn không có cách nào leo lên được. d.ie~QQndanl-eq,uy’;d.o.n Cô ta gấp đến đổ mồ hôi hột, vành mắt cũng đỏ cả lên: "A Tín, em không leo lên được, sức của em không đủ, làm sao bây giờ?"
Thích Nghi biết mình cô thì không đủ sức kéo cô ta lên, bèn nhìn Đông Phương Tín: "Anh lên trước đi, một mình tôi không kéo cô ta lên được."
"Còn tôi thì cô kéo nổi sao?" Đông Phương Tín nheo mắt.
"Không phải thân thủ của anh rất nhanh nhẹn hay sao?" Thích Nghi thản nhiên đáp.
Ánh mắt Đông Phương Tín sâu thẳm, anh ngưng mắt nhìn cô trong chốc lát, lộ ra ánh nhìn sáng rực. Anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-ceo-ky-ten-ket-hon-di/953082/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.