Editor: QQ
Đông Phương Tín vội đẩy Lâm Chiếu ra, nhanh chóng lao đến mép hố, hét với Thích Nghi đang vùng vẫy dưới nước: "Trần Thích Nghi, đạp nước thật mạnh, đừng để mình chìm xuống."
"Im đi." Mặc dù Thích Nghi đang dốc sức bơi lên nhưng vẫn nghe rõ giọng nói của Đông Phương Tín. Cô đạp nước trồi lên, đôi tay rẽ nước, nghiến răng nhìn trừng trừng hai người phía trên: "Các người cố ý phải không?"
"Không!" Lâm Chiếu mặt trắng bệch nhìn cô gái đang ở dưới hố có mực nước sâu tầm ba bốn mét, cô ta lắc đầu nguầy nguậy: "Cô Trần, cô đừng hiểu lầm chúng tôi, đó chỉ là việc ngoài ý muốn..."
"Ngoài ý muốn?" Giọng nói của Thích Nghi lạnh lùng: "Nếu không phải khi nãy cô xô thanh cây quá mạnh thì tôi sẽ ngã xuống đây ư?"
"Chỉ là do tôi kích động quá, vội vàng vứt cây đi chạy tới chỗ A Tín, tôi thực sự không có cố ý." Lâm Chiếu vội giải thích: "Xin cô tin tôi được không?"
Lời nói của cô ta chỉ nhận lại một tiếng hừ lạnh từ Thích Nghi.
Đông Phương Tín vốn đang lo lắng cho Thích Nghi, nhưng lúc này thấy cô bơi rất khá, hơn nữa còn chưa thoát cảnh nguy hiểm đã vội đi truy cứu trách nhiệm của người khác, anh nhíu mày: "Trần Thích Nghi, cô đừng nghĩ người khác xấu xa như vậy được không? Tiểu Chiếu sao phải đẩy cô xuống nước? Chúng ta là người chung một thuyền, ai xảy ra chuyện đều không được!"
"Tôi không muốn nói chuyện với anh, mau kiếm một sợi dây kéo tôi lên đấy!" Thích Nghi lười đôi co với anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-ceo-ky-ten-ket-hon-di/953080/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.