- -Có vài thứ hình như khác đi rồi.
Dịch: Ethereal
Lúc Chúc Hoài đi từ phòng tắm ra đã là mười phút sau.
Cậu mọc cánh thành tiên.
Cậu xin vĩnh biệt cụ.
Không phải do cậu sướng.
Mà là do khiếp sợ.
Tiểu Hoài bé ấy vậy mà, chỉ mỗi nghe Giang Thiết Ly gọi tên cậu thôi, đã ngóc đầu lên gáy vang trời.
Nỗi nhục của đàn ông.
Nhất thời không biết nên phỉ nhổ định lực của bản thân không đủ, hay là nên đau buồn vì ảnh hưởng lớn của Giang Thiết Ly với mình nữa.
Chúc Hoài bước ra khỏi nhà tắm, Giang Thiết Ly đi từ cửa phòng tới, trên tay là đĩa đựng hoa quả.
Hai người vừa chạm mặt, Chúc Hoài giật mình một cái, đột nhiên lùi về phía sau một bước.
Giang Thiết Ly thuận theo động tác của cậu nhìn ngưỡng vào trong phòng tắm, quạt hút mùi bên trong đang mở mức mạnh nhất, phát ra tiếng gió "ong ong" kêu vang, trong hơi nóng mơ hồ dường như còn có mùi hương quen thuộc nào đó mà đàn ông ai cũng biết.
Anh lại nhìn về phía Chúc Hoài.
Chúc Hoài đóng cửa một cái "rầm", ngăn cách phòng tắm với phòng ngủ thành hai thế giới.
Giang Thiết Ly hơi nâng chiếc đĩa, chủ động phá tan sự ngượng ngùng giữa hai người, nói: "Ban nãy giám đốc khách sạn dẫn lễ tân tới đây nhận lỗi và tặng hoa quả, còn có hai vé VIP của lễ hội ánh sáng.
"
Chúc Hoài chột dạ muốn chớt, làm gì dám nhìn thẳng anh, chỉ nhìn chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-anh-de-dang-hot-va-cau-nghe-si-het-thoi/2960162/chuong-23.html