Vệ Nguyên khoác hỷ bào thêu rồng, đoan chính đứng trước điện Giao Thái, cậu lúng túng mù mịt nhìn người cách đó không xa đang đi dần về phía mình – người nọ cũng mặc hỷ bào tương tự, mắt sáng như sao, thanh dât tuấn lãng, có điều trên bộ hỷ bào tôn quý người đó mặc lại thêu một con phượng nghễn cổ vươn cánh bay chao liệng, như khí chất kiêu căng cao ngạo của hắn vậy.
Đây là tân hậu của cậu, cũng là một người con trai giống cậu.
Kể từ khi còn là hoàng tử không rành thế sự, Vệ Nguyên đã nghe nói đến người con trưởng Tuỳ Khải Thừa này của Thừa Tướng, hai tuổi biết chữ, ba tuổi thuộc thơ vanh vách, mới năm tuổi đã học cả Tứ Thư Ngũ Kinh, mười tuổi bắt đầu theo cha học chuyện phục vụ đất nước, trên thịnh yến hoàng gia Vệ Nguyên đã không chỉ một lần nghe thấy Phụ hoàng khen Tuỳ Khải Thừa tài học kinh diễm, trong kinh thành thậm chí còn có người nói hắn mới là sao Tử Vi chuyển thế, sao Văn Khúc hạ phàm.
(*)
(*) Cho bạn nào không biết sao Tử Vi, sao Văn Khúc có ý gì (bác nào không thích có thể lướt qua nhé)
"Tử" khi nói về vua chính là chỉ Tử Vi viên, cách gọi khác hoàng đế.
Bởi vì trên trời hằng tinh bên trong tam viên, tử cấm viên ở trung ương, quá nhỏ viên, thiên thị viên bồi thiết lập hai bên.
Thời cổ cho rằng thiên hoàng ứng ở tại trong thiên cung, thiên cung lại gọi tử vi cung.
Nhân gian của hoàng đế tự khoe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-anh-de-dang-hot-va-cau-nghe-si-het-thoi/2960120/chuong-49.html