Sau khi Nguyên Thủy Thiên Tôn tránh vụ nổ đáng sợ của hắc động kia xong, vất vả tìm được vị trí của Trương Tử Tinh cùng Thiên Dao, vội vàng chạy tới không gian kia, vừa thấy bóng dáng của hai người phía trước, Nguyên Thủy Thiên Tôn trên mặt sát khí đại thịnh, lại sợ tái diễn vụ nổ mới vừa rồi nên không dám dùng Bàn Cổ phiến nữa, mà Tam bảo Ngọc Như Ý nhanh chóng xuất ra tinh quang, rời tay đánh tới.
Thiên Dao vốn đã kiệt lực, dựa vào vụ nổ vừa rồi đã có một khoảng thời gian để lấy hơi. Xem như cũng đã khôi phục được một chút nguyên khí, nhìn thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn lại đuổi tới, Thiên Dao nhìn Trương Tử Tinh đang ở cửa ải cuối cùng, trong mắt đột nhiên dâng lên vẻ kiên quyết trước đó chưa từng có, tiên lực toàn thân trong khoảnh khắc trở nên dâng cao, Côn Lôn kính phát ra lam quang trước đó chưa từng có.
Bởi vì Nguyên Thủy Thiên Tôn nóng lòng hạ sát thủ, thế tới của Tam bảo Ngọc Như Ý rất gấp. Côn Lôn kính còn chưa kịp phát động chuyển di, liền đã bị đánh trúng. Nhưng lúc này kỳ cảnh xuất hiện, tam bảo Ngọc Như Ý bỗng nhiên xuyên qua lam quang, xuất hiện ở trước đám vẫn thạch ở xa xa. Trước uy lực đó, cả đám vẫn thạch thật lớn đều hóa thành bột phấn mà tiêu tán đi.
Lam quang kia bị xuyên qua vẫn không chút bị ảnh hưởng, lại phát động, biến mất vô tung.
Nguyên Thủy Thiên Tôn ngoắc tay, Tam bảo Ngọc Như Ý lại tới trong tay, lại có loại cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-vi-tru-vuong-chi-ngao-khieu-phong-than/1581322/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.