Ở Tiêu Dao Tiên Phủ đám người Vân Tiêu cũng không biết chuyện Trương Tử Tinh đang gặp một hồi kiếp nạn trước nay chưa từng có. Theo các nàng nhận thấy tuy rằng phu quân còn chưa có trở về nhưng theo hắn là ba vị thánh hoàng, cùng đi đến chỗ thánh nhân Bích Du Cung, tuyệt đối sẽ không gặp nguy hiểm gì. Tam Tiêu cùng Long Cát Công Chúa đều biết Trương Tử Tinh cùng Thông Thiên Giáo Chủ thương nghị việc Tru Tiên Trận. Trương Tử Tinh cũng từng đi tới Bích Du Cung vài lần để tu luyện Hãm Tiên Kiếm Khí. Còn nói hắn lần này là thuận tiện lưu lại Bích Du Cung cùng Thông Thiên Giáo Chủ và vài vị huyền tiên tu luyện Tru Tiên Trận. Hơn nữa trước khi Trương Tử Tinh rời đi từng nhiều lần phân phó chúng nữ lưu lại Tiêu Dao Tiên Phủ, tuyệt đối không được rời đi. Cho nên đám người Vân Tiêu cũng chưa có gì lo lắng. Lúc này, biết được cuộc chiến Đông Hải, Thương Thanh Quân nhanh chóng áp dụng hành động, phái Na Tra, Viên Phương cùng một đám cơ giáp bộ đội hỏa tốc suốt đêm đến Tiêu Dao Tiên Phủ. Ma thần tộc nhân trước kia chưa từng nhìn thấy pho tượng hình người nào làm từ sắt thép, trong lòng vô cùng kinh hãi. Cùng đi còn có chiến hạm vận tải, mang đến không ít vũ khí hạng nạng. Sinh vật chiến sĩ cùng người máy xây dựng đi theo lắp ráp trú đóng ở một số vị trí trên đảo. Na Tra cùng Viên Phương truyền đạt ý tứ của Thương Thanh Quân. Bởi vì Tây Chu đang tấn công Tỵ Thủy Quan cho nên bản thân nàng không thể dứt ra được, chỉ phái hai người mang nhân thủ đến đây. Mấy ngày tới còn vận chuyển rất nhiều hàng hóa cùng nhân viên đến nữa. Vốn Trương Tử Tinh định thành lập một căn cứ lớn. Đến lúc đó sức chiến đấu của Tiên Phủ tăng mạnh,. không phải lâm vào tình huống chỉ có thể bị động phòng ngự nữa. Cho dù thiên giới phái trăm vạn thiên binh tới đây, chỉ với chỗ vũ khí này cũng đủ để ứng phó với địch. Ngày hôm sau. Côn Lôn Sơn Trong núi tập hợp rất nhiều người tu luyện. Trừ phần đông Xiển Giáo môn nhân ra, còn có mấy vị Tây Phương Giáo. Tinh anh Tây Phương Giáo đi vào Côn Lôn Sơn này chính là vì Vạn Tiên Đại Trận mấy ngày sau. Dĩ nhiên như Nhiên Đăng, Cù Lưu Tôn, Từ Hàng Chân Nhân những nhân vật tinh anh mẫn cán vẫn chưa đến đây. Tới đấy chỉ có Quân Đồ Lợi Minh Vương, Kim Cương Dạ Xoa Minh Vương cầm đầu một ít tinh anh mà thôi. Mà nguyên là Triệt Giáo môn nhân như Kim Quang Tiên, Linh Nha Tiên, Cầu Thủ Tiên cùng Trương Nhĩ Định Quang Tiên cũng ở trong đó. Trước đó đã vài lần hai giáo liên thủ phá trận đều là thất vọng mà về. Cho dù phá vỡ vài cái phó trận nhưng chủ trận không chịu ảnh hưởng chút nào. Nếu so sánh, hai giáo tổn thất không thể không thảm trọng. Lấy nhân số cùng quy mô Vạn Tiên Trận của Triệt Giáo vốn đã hơn xa hai giáo. Nếu vẫn tiếp tục cuộc chiến tiêu hao như vậy, chỉ sợ môn nhân Xiển Giáo cùng Tây Phương giáo toàn bộ chết hết, Vạn Tiên Trận vẫn như cũ sừng sững không ngã. Hiện giờ thì lại bất đồng, Nguyên Thủy Thiên Tôn gióng chống khua chiêng triệu tập môn nhân, lại mời riêng Tây Phương Giáo nhị thánh sai môn nhân đến đây cùng nghiên cứu phương pháp phá trận. Chắc là đã có nắm bắt được phương pháp nào đó. Đại bộ phận môn nhân Xiển Giáo đều được tiên nhân dẫn dắt, ở Côn Lôn Sơn diễn luyện trận thế. Mà môn nhân tinh anh của Xiển Giáo cùng Tây Phương Giáo đều tề tụ trong Ngọc hư Cung, nghe người ta phân tích Vạn tiên Trận, cũng tiến thêm một bước nghiên cứu phương pháp phá trận. Giảng giải về Vạn Tiên Trận chính là một vị môn nhân thần bí của Xiển Giáo. Vị môn nhân này danh hào là Ly Sơn Thánh Mẫu, chưa có tiếng tăm gì, cũng không tham gia cuộc chiến lần trước của hai giáo ở Vạn Tiên Trận. Không biết vì sao thông hiểu Vạn Tiên Trận chi tiết thế. Khi Kim Quang Tiên, Linh Nha Tiên, Cầu Thủ Tiên, Trương Nhĩ Định Quang Tiên nhìn thấy vị Ly Sơn Thánh Mẫu kia, đồng thời giật mình kinh hai: hóa ra là cô ta! Trách không được cô ta có thể hiểu được sự huyền diệu của Vạn Tiên Trận. Vị Ly Sơn Thánh Mẫu này đúng một trong tứ đại môn nhân của Thông Thiên Giáo Chủ - Vô Đương Thánh Mẫu. Vô Đương Thánh Mẫu ngày thường tuy rằng ít bộc lộ nhưng đồng môn đều biết nàng không chỉ có tu vi sâu xa, hơn nữa còn có sở trường về trận pháp, kỳ môn thuật, có thể nói là Triệt Giáo đệ nhất nhân, được Thông Thiên Giáo Chủ vô cùng tín nhiệm. Chỉ là không thể tưởng được ngay cả nàng cũng đầu nhập Xiển Giáo. Vô Đương Thánh Mẫu khi nhìn đến đám người Kim Quang Tiên cũng lộ vài phần kinh ngạc cùng xấu hổ rồi lập tức khôi phục lại bình tĩnh. Theo như lời Vô Đương thánh mẫu, chủ thể của Vạn Tiên chủ trận là lấy cửu diệu nhị thập bát tú làm trung tâm, hỗn hợp với Thái Cực lưỡng nghi tứ tượng trận mà thành. Mỗi một trận đều có người tu vi cao thâm làm chủ trì, có thể lấy phù ấn điều động vạn tiên lực. Chủ trận hoàn toàn được liên kết với nhau, sinh sôi không ngừng, ẩn chứa sinh khắc huyền diệu, thần bí khó lường, uy lực kinh người. Cho nên trước đó hai giáo tiêu hao to lớn cũng vẫn không thể tìm hiểu được hư thực. Nếu muốn phá vỡ chủ trận không những cần thông hiểu sinh khắc biến hóa, ức chế diệu dụng của trận pháp, lại cần có sức chiến đấu cường đại hơn người. Có thể nói là khó khăn rất lớn. Chúng tiên nghe thế âm thầm kinh hãi. Trách không được trước đó vài lần tổn binh hao tướng, nguyên lai Vạn Tiên chủ trận lại đáng sợ như thế! May mắn có vị Ly Sơn Thánh Mẫu thông hiểu trận pháp này ở đây, nếu không cho dù hao hết nhân thủ cũng không thể phá trận. Nguyên Thủy Thiên Tôn biết sau khi Vô Đương Thánh Mẫu phản bội, Thông Thiên Giáo Chủ tất đối với Vạn Tiên Trận sẽ có điều chỉnh tương ứng. Nhưng quy mô Vạn Tiên Trận quá lớn, nhất là chủ trận, chỉ là diễn luyện, cũng sẽ mất thời gian mấy tháng, về phương diện thời gian không kịp. Huống hồ Vạn Tiên Đại Trận đã là trận pháp lợi hại nhất của Triệt Giáo, cho dù Thông Thiên Giáo Chủ vội vàng biến trận, vô luận về độ thuần thục hay uy lực mà nói, nhất định là yếu đi rất nhiều. Đến lúc đó chỉ có thể tự hủy trận thế. Lấy tình thế trước mắt mà phân tích, Thông Thiên Giáo Chủ chỉ có thể ở trong Vạn Tiên Trận làm ra một số điều chỉnh thích hơp. Như vậy với sự hiểu biết của Vô Đương Thánh Mẫu về Vạn Tiên Trận, hợp lực hai giáo nhất định có thể phá giải được. Hiện giờ thời gian đến kì phá trận tiếp theo chỉ còn có sáu ngày. Sau sáu ngày, cũng là lúc cho Vạn Tiên Trận tan biến. Vì phá hủy Vạn Tiên Trận, Nguyên Thủy Thiên Tôn gần như tập trung tất cả tinh anh môn nhân trong giáo. Ngay cả một số môn nhân đời thứ ba cũng tính vào bên trong. Người mang Bát Cửu Huyền Công cùng Cửu Chuyển Huyền Công, đã có tu vi huyền tiên Dương Tiễn nhất định là không cần nói nữa. Đệ tử rất có tiềm chất của Thanh Hư Đạo Đức Chân Quân là Hoàng Thiên Hóa cũng tính vào trong đó. Hoàng Thiên Hóa sau khi biết được thân thế của bản thân. Vốn muốn quay về Tây Chu gặp phụ thân. Nhưng bị Nguyên Thủy Thiên Tôn hạ lệnh trở lại Thanh Phong Sơn Tử Dương động tu hành, cũng kế thừa động và pháp bảo của Thanh Hư Đạo Đức Chân Quân. Lúc ấy Hoàng Thiên Hóa được tất cả pháp bảo, khó tránh khỏi vui mừng như điên một trận, tâm tư trở về Tây Chu cũng phai nhạt dần. Nhưng mà, hiện tại hắn mới biết được. Thiên hạ không có bữa ăn nào mà không phải trả tiền, pháp bảo có được cũng không phải là việc tốt. Hiện giờ Xiển Giáo đúng là lúc cần người bán mạng. Hắn có thể nào may mắn thoát khỏi? Cũng có chút môn nhân đời thứ ba có thái độ không yên lòng hoặc không tình nguyện. So với Thái Hoa Sơn Vân Tiêu Động xích Tinh Tử môn nhân Ân Hồng thì lại cực kỳ bất đồng. Ân Hồng vốn là con thứ hai của đương kim thiên tử Tử Hồng. Từng được phong là Bình Tây Vương. Bởi vì phụng mệnh Nguyên Thủy Thiên Tôn hạ độc thiên tử, bị quốc sư Tiêu Dao tử phát hiện mà bị nhốt vào thiên lao. Sau được huynh trưởng Tử Giao trợ giúp, rốt cục thoát khỏi thiên lao, cùng Xích Xinh Tử trở lại Vân Tiêu Động. Nhưng Tử Giao cũng bởi vậy mà đoạn tuyệt hoàn toàn quan hệ với Xiển Giáo. Vì để che đậy tai mắt, Xích Tinh Tử đổi chữ Ân trong Ân Hồng thành Ân trong Ân Thương. Không ngờ là hoàn toàn trùng hợp với tên trong"nguyên tác". Ân Hồng nghe nói Xích Tinh Tử phai đi tới Ngọc Hư Cung. Hết sức yêu cầu cùng đi để "Kiến thức". Xích Tinh Tử đối với Ân Hồng từ trước đến nay vẫn luôn yêu thích. Đã coi hắn là truyền nhân của Vân Tiêu Động. Vốn không muốn cho đệ tử thông minh này đi. Để tránh bị sư tôn tuyển làm người phá trận. Đến lúc đó chẳng lẽ không phải là tánh mạng nguy hiểm sao? Ân Hồng khẩn cầu nhiều lần đều bị Xích Tinh Tử cự tuyệt. Nào biết Ân Hồng lại vụng trộm theo sau Xích Tinh Tử, mãi đến nửa đường mới bị phát hiện. Cuối cùng Xích Tinh Tử đành bất đắc dĩ phải dẫn hắn cùng đi. Ân Hồng sau khi tới Ngọc Hư Cung. Trái lại thu liêm xúc động, thể hiện ra sự "Tu dưỡng", đối đãi với sư trưởng có vẻ tôn kính lễ độ, đối đãi với đồng môn khiêm tốn hữu hảo. Hoàn toàn không giống với Bình Tây Vương ương ngạnh ở thế tục. Ngay cả Bạch Hạc Đồng Tử khó gần nhất đối với hắn cũng thập phần thân thiết. Xưng hô là "Sư huynh đệ". Xích Tinh Tử chỉ cảm thấy hết sức hãnh diện, cũng không hạn chế, chỉ phân phó hắn ở Côn Lôn Sơn cẩn thận tuân thủ môn quy, không được làm loạn. Khi chúng môn nhân đang ở trong Ngọc Hư cung thương nghị việc phá trận, thì Ân Hồng cùng bằng hữu mới Bạch Hạc Đồng Tử đã ở ngoài Kỳ Lân Nhai bàn chuyện phiếm. Bạch Hạc Đồng Tử mặc dù là nhân viên trực thuộc Ngọc Hư Cung nhưng ngày thường tiếp xúc phần lớn là sư trưởng, rất ít kết giao ngang hàng cho nên tính tình có vẻ có chút quái gở. Ân Hồng sử dụng mánh khóe giao tiếp, ngắn ngủi một ngày công phu, đã bắt đầu thân mật. Lại hào phóng tặng đệ tử này của Xích Tinh Tử một viên tiên phẩm. Bạch Vân Đồng Tử nghiễm nhiên đã xem Ân Hồng là tri kỉ cuộc đời. - Còn đây là đặc sản Dao quả của Cửu Hoa Sơn. Sư huynh nếm thử một chút. Ân Hồng đưa cho Bạch Hạc Đồng Tử một tiên quả. Nói: - Sư huynh. Người có thể ngày đêm ở trong Ngọc Hư Cung cùng với thánh nhân. Lắng nghe lời dạy dỗ. Thật khiến cho người ta hâm mộ. Bạch Hạc đồng tử tiếp nhận tiên quả. Cắn một ngụm. Khen một câu. Nghe thấy lời ấy của hắn, lại lộ ra vẻ ảm đạm., thở dài nói: - Sư đệ. Ngươi có điều không biết. Ta vốn xuất thân từ yêu tộc. Mặc dù hầu hạ thánh nhân nhiều nắm. Nhưng để được thánh nhân ưu ái. Cũng chỉ là hy vọng xa vời. Hiện giờ ta bái Nam Cực Lão Sư làm môn hạ. Cũng chỉ là làm một ký danh đệ tử mà thôi. Ân Hồng an ủi nói: - Sư huynh. Không cần tức giận. Vân Trung Tử sư thúc, Hoàng Long sư thúc cùng Cố Ngọc sư thúc đều là xuất thân dị tộc. Nhưng cũng là một trong mười hai đệ tử đích truyền. Nghe nói Hoàng Long sư thúc ngày xưa vì để thánh nhân chú ý, mấy vạn năm không ngại lao khổ. Cuối cùng cũng lọt được vào mắt thánh nhân, thu làm đệ tử. Sư huynh cứ cần cù như thế. Tất cũng có lúc xuất đầu. Trong mắt Bạch Hạc đồng tử sáng ngời. Gật gật đầu. Nói: - Đa tạ sư đệ nhắc nhở. Sư đệ được Xích Lão sư coi trọng, tương lai cũng có thể kế thừa Cửu Hoa Sơn chính thống đạo Nho. Thành tựu xuất xắc. Ngươi và ta khó có thể hợp ý như thế này. Ngày sau nếu có nhàn rỗi. Chớ quên đến Côn Lôn sơn tụ họp. "" - Tất nhiên là như thế. Ân Hồng lập tức vỗ ngực tỏ vẻ đáp ứng. Hỏi: - Sư huynh. Đây là lần đầu tiên ta đến Ngọc Hư Cung. Muốn kiến thức một phen nơi thánh nhân phúc địa. Lại bị sư tôn phân phó không được chạy loạn. Liệu sư huynh có thể đem thắng cảnh Côn Lôn giới thiệu một phần? Bạch Hạc Đồng Tử đối với Côn Lôn Sơn tất nhiên là quen thuộc hết cả. Những lời này giống như là đã hỏi tới bát cơm của hắn. Lập tức tình nguyện chỉ dẫn đường cho Ân Hồng. Mấy ngày tới dẫn hắn đi đến khắp các danh thắng ở Côn Lôn Sơn. Mục đích Ân Hồng tất nhiên không phải vì việc này. Nhãn châu xoay động. Lại nói: - Sư huynh. Nghe nói Côn Lôn Sơn bị thánh nhân hạ bí pháp. Tiên tài đều héo rũ cho nên cảnh quan không tốt. Kỳ thật thứ đệ muốn kiến thức là Ngọc Hư Cung của thánh nhân. Chính là Ngọc Hư Cung nơi chưởng giáo lão gia ở. Cho nên không dám tự tiện đi. Sư huynh liệu có biện pháp gì không? Bạch Hạc Đồng Tử vừa nghe Ân Hồng nói muốn đến Ngọc Hư Cung đi dạo. Lập tức lộ ra vẻ ngượng nghịu. Ân Hồng nhìn ra Bạch Hạc Đồng Tử khó xử. Cười nói: - Sư huynh. Người với ta là huynh đệ. Ta như thế nào lại làm cho ngươi khó xử? Ta đối với thánh nhân luôn luôn kính sợ. Cho dù huynh dẫn ta đến. Ta cũng không dám tự tiện đi. Ta chỉ muốn thỉnh sư huynh đem lớn nhỏ trong Ngọc Hư Cung nói lại một lần thôi. Làm cho ta tăng thêm kiến thức. Sau khi trở về núi. Cũng có thể hướng đồng môn Vân Tiêu Động khoe khoang một phen. Bạch Hạc Đồng Tử nghe ra chỉ là như thế. Lúc này thống khoái đáp ứng. Ân Hồng mừng rỡ. Lúc này xuất ra một khối tiên ngọc. Tặng cho Bạch Hạc Đồng Tử. Bạch Hạc Đồng Tử là lần đầu tiên thu được lễ vật của đồng môn. Thấy tiên ngọc kia mặc dù không có dao động của pháp bảo, nhưng lại trong suốt đáng yêu, dùng để trang trí vô cùng đẹp, trong lòng rất là vui mừng, giả vờ thoái thoác một trận rồi cũng thu lấy. Nhận được lễ vật tinh thần Bạch Hạc Đồng Tử cũng tốt hơn, hướng Ân Hồng giới thiệu qua tình huống Ngọc Hư Cung. Thậm chí đáp ứng đi tới chỗ Ngọc Thành Trì, tặng một khối tinh thạch đặc biệt ở Ngọc Thanh Trì cho Ân Hồng làm kỷ niệm. Nói xong, Bạch Hạc Đồng Tử bất tri bất giác tiến nhập vào một loại trạng thái mông lung, không chỉ lộ rất nhiêu tiên thuật cấm chế trong cung, còn vẽ ra một bản vẽ đại khái về Ngọc Hư Cung. Đương nhiên, giới hạn trong những vì Bạch Hạc Đồng Tử biết được. Có mấy chỗ "Cấm địa" tất nhiên là không biết ảo diệu bên trong đó. Mà mấy chỗ cấm địa này hiển nhiên làm cho Ân Hồng chú ý, nhiều lần tiến hành truy vấn. Bạch Hạc Đồng Tử hốt hoảng. Vô tình lộ ra là hôm qua có một chỗ mở ra là Hỗn Vân Bí Cảnh. Còn bị Nguyên Thủy Thiên Tôn hạ lệnh cấm môn nhân tiếp cận. Ân Hồng đối với Hỗn Vân Bí Cảnh này thập phần coi trọng, lại hỏi tình hình cụ thể bên trong nhưng Bạch Hạc Đồng Tử lắc đầu không biết. Trong lòng Ân Hồng âm thầm cân nhắc. Nhẹ nhàng ho khan một tiếng. Bạch Hạc Đồng tử bỗng nhiên thanh tỉnh lại. Hỏi: - Sư đệ. Vừa rồi ngươi và ta nói đến nơi nào? Ân Hồng cười nói: - Sư huynh chóng quên vậy. Mới vừa rồi không phải nói đến hành trình thăm các danh thắng ở Côn Lôn Sơn sao? Bạch Hạc Đồng Tử mơ hồ nhớ vừa rồi quả thật có nói đến chuyện này. Vỗ vỗ đầu. Cười nói: - Đã như thế. Ngươi và ta đi nào. Ân Hồng nhìn xem sắc trời. Nói: - Hiện giờ sắc trời tối dần. Vẫn là trước tiên nghỉ ngơi đã. Sau đó báo cáo sư tôn. Sáng sớm ngày mai đi thì như thế nào? Bạch Hạc Đồng Tử liền đáp ứng. Hai người tạm biệt hẹn ngày mai gặp lại. Rồi chia tay. Lúc này chúng tiên Xiển giáo cùng Tây Phương Giáo cơ bản đã thảo luận xong. Chúng tiên Xiển Giáo trở lại Côn Lôn Sơn tạm thời nghỉ ngơi. Ngày mai dựa theo phương pháp phá trận mà tiến hành diễn luyện. Mà Quân Đồ Lợi Minh Vương cùng người Tây Phương Giáo được Ly Sơn Thánh Mẫu vẽ cho trận đồ, vội vàng phản hồi thế giới cực lạc, báo cáo cho Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề. Trước khi đi, ba người Linh Nha Tiên cùng "Ly Sơn Thánh Mẫu" đối diện một lát, đều im lặng không nói gì. Mà Trương Nhĩ Định Quang Tiên điềm nhiên như không có việc gì. Xích Tinh Tử khi trở lại dưới tán tiên thụ, phát hiện Ân Hồng đang nhắm mắt tĩnh tu, hơi thở toàn thân thu liễm, dường như nhập định. Đối với việc hắn đến vẫn chưa phát giác. Xích Tinh Tử thấy Ân Hồng có thể tĩnh lặng như thế, quả là có thể thành tài, âm thầm khen ngợi, cũng ngồi xuống bên cạnh tĩnh tu. Bạch Hạc Đồng Tử được Ân Hồng tặng "Tiên ngọc" đi theo người "Tan họp" là Nam Cực Tiên Ông, bài trí tốt cho tất cả môn nhân lên Côn Lôn Sơn, rồi mới trở lại Ngọc Hư Cung. Lúc này Nguyên Thủy Thiên Tôn như thường ngày đã rời khỏi Bát Quái Thai, quay về Tử Hà Uyển đóng cửa tĩnh tu. Bạch Hạc Đồng Tửu bỗng nhiên nghĩ đến việc đáp ứng tinh thạch với Ân Hồng. Lúc này đi tới Ngọc Thanh Trì trong cung. Tuy rằng bên ngoài đã là đêm tối. Nhưng trong cung vẫn là muôn màu muôn vẻ, áng sáng rực rỡ. Ngọc Thanh Trì khí lành lơ lửng, ẩn hiện quầng sáng xanh biếc.Thải tinh thạch là tảng đá bình thường tùy ý có thể thấy được trong Ngọc Thanh Trì, cũng không có công hiệu hoặc giá trị to lớn gì, chỉ là trong suốt, dưới ánh mặt trời có thể phản chiếu ra thải quang mà thôi. Cho nên lúc ấy Bạch Hạc Đồng Tử mới thống khoái đáp ứng Ân Hồng. Bạch Hạc Đồng Tử lấy ở trong ao ra hai khối tinh thạch có vẻ tốt, nhét vào túi, định ngày mai "tặng gấp đôi" cho Ân Hồng. Khi hắn đưa tay vẩy mấy giọt nước ra thì không nhận thấy rằng có vài giọt chất lỏng kỳ dị cũng văng ra theo những giọt nước đó. Sau khi Bạch Hạc Đồng Tử xoay người rời đi. Những giọt chất lỏng kỳ dị kia dần dần vặn vẹo. Dường như muốn ngầm lẻn vào. Nhưng mà trong Ngọc Hư Cung dường như có một loại lực lượng đăc thù. Không chỉ đối với lực lượng chất lỏng này có sự áp chế. Hơn nữa ngay cả bùn đất hay vụn đá bình thường so với bên ngoài đều bất đồng. Chất lỏng thử vài lần đều không thể lẻn vào. Mầu sắc dần dần biến thành đất đai bình thường, cẩn thận đi về "Lưu động" phía trước. Căn cứ theo địa hình bản đồ của Bạch Hạc Đồng Tửu. Ngọc Thanh Trì này cách Hỗn Vân Bí Cảnh một khoảng nhất đinh. Ven đường chất lỏng không ngừng biến hóa ra các loại hình thái, vừa tận lực tránh né những chỗ bị cấm chế mà khi Bạch Hạc Đồng Tửu bị thôi miên đã tiết lộ, vừa nương theo cảnh vật chung quanh che dấu, quả thật không có kinh động cấm chế hoặc cơ quan nào. Chất lỏng trải qua cố gắng, rốt cục dần dần tiếp cận Hỗn Vân Bí Cảnh trên bản đồ. Từ xa nhìn lại, bí cảnh này giống một tòa đình viện nhỏ, chung quanh sương khói lượn lờ. Mơ hồ lộ ra vẻ rực rỡ kỳ lạ, bên trong chắc là có Càn Khôn khác. Bởi vì bí cảnh này là cấm địa, ngay cả Bạch Hạc Đồng Tử đã ở Ngọc Hư Cung mấy ngàn năm cũng không thể biết được ảo diệu bên trong. Cho nên chất lỏng cũng chỉ có thể cẩn thận quan sát chung quanh, nhất thời không dám tới gần quá mức. Nhưng vào lúc này, một bóng người bỗng nhiên không hề có dấu hiệu lại hiện ra phía trước bí cảnh. Trên trán con mắt thứ ba toát ra kim quang sáng chói. Quét về phía bên này. Chất lỏng lập tức cảm giác được nguy hiểm, nhất thời phục trên mặt đất bất động. Dần dần cùng bùn đất trên mặt đất hòa thành một thể. Biến thành bộ dạng như một tảng đá. Kim quang từ con mắt thứ ba của người nọ quét qua một trận. Dường như vẫn chưa phát hiện có gì khác thường. - Dương đạo hữu. Có phát hiện điều gì? Một thanh âm khác cũng vang lên. Người lúc trước không có trả lời. Mà là xoay người sang chỗ khác. Bỗng nhiên. Cánh tay sau lưng run lên, một đóa kim hồng bắn ra từ tay đánh vào tảng đá mà chất lỏng kia vừa biến thành, ghim chặt trên đất. Kim hồng kia mang theo mỗt cỗ lực lượng cường đại mà kỳ dị. Tảng đá bị chấn thành bột mịn. Mà mặt đất chung quanh cũng sinh ra nứt nẻ. Nhưng dưới tác dụng của lực lượng Ngọc Hư Cung, vết nứt kia chậm rãi phục hồi như cũ. Người ba mắt kia quả nhiên không thấy có gì khác thường. Mới hướng người vừa rồi thản nhiên nói một câu: - Không có gì. Người vừa hỏi cười nói: - Dương đạo hữu. Ngươi mới vừa từ trong cung thương nghị Vạn Tiên Trận trở về. Chỉ sợ là quá mức khẩn trương. Nơi này là Ngọc Hư Cung của thánh nhân. Ai dám lớn mật đến đây? Ngươi với ta trấn thủ nơi này. Coi như là đại tài tiểu dụng. Cánh tay người ba mắt kia cử động, Tam Tiêm Lương Nhận Đao nhất thời bay trở về trong tay. Nhưng cũng không tiếp tục trò chuyện. Chỉ là người ba mắt kia cũng không phát hiện. Khi Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao rời khỏi mặt đất, quang mang đầu mũi dường như ảm đạm đi một chút, sau đó lại khôi phục nguyên trạng. Cùng lúc đó, Ân Hồng vẫn đang tĩnh tọa bỗng nhiên mở mắt, trên trán có mồ hôi lạnh tràn ra. Xích Tinh Tử phát hiện đồ nhi bên cạnh có điểm khác thường, quan tâm hỏi han: - Đồ nhi. Có phải tu luyện có chuyện khác thường? Gần đây Ngọc Thanh Tiên Quyết của ngươi dường như bị ngưng trệ. Nên hiểu tuy luyện phải tránh nóng vội. Vẫn là tiến hành theo thuần tự cho thỏa đáng. - Đa tạ sư tôn nhắc nhở. Đồ nhi đã biết. Bạn đang đọc truyện được lấy tại truyentop.net chấm cơm. Ân Hồng gật đầu. Tiếp tục nhắm hai mắt lại. Xích Tinh Tử quả thật nói rất đúng. Việc này tuyệt không thể nóng vội quá mức. Một khi đả thảo kinh xà, thì kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Chi bằng nghĩ ra một kế hoạch chu toàn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]