Chương trước
Chương sau
Lục Áp nhìn Trương Tử Tinh phía sau ma khải nhíu mày:
- Huyền Cơ đạo hữu, không phải ngươi nói Tiêu Dao Tử lúc chiến đấu với Thiên Đế và Thiên Hậu đã bị thánh nhân thi triển cấm bảo chi ấn ( không cho dùng pháp bảo ),sao bây giờ còn có thể xuất ra loại pháp bảo kỳ dị này?
Huyền Cơ Chân Nhân cũng cảm thấy có chút kỳ quái:
- Tiêu Dao Tử này xác thật có chút cổ quái, thật khó tin được hắn còn có thể biến hóa được dung mạo ý đồ lung lạc chúng ta, chỉ tiếc rằng hơi thở của hắn cuối cùng cũng không thu liễm được hết nên bị chúng ta phát giác.
- Huyền Cơ đạo hữu sai rồi, đây mới chính là dung mạo thật của Tiêu Dao Tử, hiện giờ lực lượng ma thể của hắn đã tiêu biến cho nên đã khôi phục hình dáng ban đầu, năm đó lần đầu ta gặp hắn cũng chính là dung mạo này…
Lục Áp nhớ tới lần đó Trương Tử Tinh phá vỡ Trảm tiên phi đao của hắn lại còn hoa ngôn xảo ngữ khiến hắn cùng Tam Tiêu đấu một trận cuối cùng không địch lại Hỗn nguyên kim đấu nên phải tháo lui không khỏi nghiến răng căm giận.
Hình dáng? Trước nay hóa ra hắn vẫn dùng dung mạo giả mê hoặc ngoại giới! Huyền Cơ chân nhân nhìn khuôn mặt oai hùng của Trương Tử Tinh mắt lộ sát khí:
- Pháp bảo kia cũng thập phần kỳ dị, ngay cả dao động pháp thuật đều không có, lúc trước hắn đại náo Thiên Giới cũng từng dùng qua một loại pháp bảo tương tự như thế, uy lực kinh nhân, đạo hữu nên cẩn trọng.
Lục Áp năm đó ở Mai Sơn tìm Hỗn Độn thạch đã có dịp "may mắn" truy tung Trương Tử Tinh và được lãnh giáo qua siêu đạn hạt nhân lợi hại. Tuy lúc đó siêu đạn hạt nhân chỉ có thể phá tan quần áo của hắn và được xem như là việc vô cùng nhục nhã nhưng đạn hạt nhân quả thật không đả thương được hắn. Huống hồ bây giờ hắn còn trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ thì còn lo ngại gì loại "pháp bảo" ấy nữa.
- Nếu là pháp bảo này uy lực mạnh mẽ, Tiêu Dao Tử sao không ỷ vào nó mà bỏ chạy, ngược lại lại đi bộ chờ chúng ta đuổi giết qua?
Lục Áp cười nói:
- Trong đó chắc là nữ tử lúc nãy, Tiêu Dao Tử này xem như cũng là hạng trọng tình người, cùng không uổng công nữ tữ ấy liều mình cứu giúp.
Huyền Cơ Chân Nhân lại nghĩ đến việc Long Cát Công Chúa, ý ghen trong lòng lại càng nồng đậm:
- Lục đạo hữu, đã như thế chúng ta sẽ thành toàn cho bọn chúng cùng táng một nơi.
Lục Áp nhìn ra Huyền Cơ đối với Tiêu Dao Tử ghen tỵ quá lớn, âm thầm cười rồi hướng Trương Tử Tinh:
- Tiêu Dao Tử, ngươi và ta vốn có thâm thù đại hận không thể hóa giải. Hai người bọn ta vốn là huyền tiên khinh thường không chấp nhặt nữ tử kia nhưng nàng ta không biết tốt xấu lại phá hỏng chuyện tốt của bọn ta tất nhiên phải chịu báo ứng. Nhớ lúc trước tại Mai Sơn ngươi cũng đã từng đánh cuộc với ta một lần, kết quả ngươi thắng ta bại, việc này đến nay ta vẫn canh cánh trong lòng. Thôi thì bây giờ ta cho ngươi thêm một cơ hội, nếu thành công ta sẽ phóng thích nữ tử này ra khỏi Sơn Hà Xã Tắc Đồ, ta cùng Huyền Cơ đạo hữu sẽ lập lời thề độc tuyệt không đuổi theo hoặc có gì bất lợi với nàng ta, còn nếu thất bại thì như lời Huyền Cơ đạo hữu, đem hai ngươi táng cùng một chỗ! Đương nhiên nếu bản thân ngươi có khả năng chạy đến thông đạo thoát thân, bọn ta tuyệt sẽ không đuổi theo.
Huyền Cơ Chân Nhân không nghĩ tới Lục Áp lại nói thế, đang muốn phản đối lại thoáng thấy Lục Áp đảo mắt ra hiệu, tâm tư liền chuyển động, như đã nghĩ ra gì đó cũng tỏ vẻ đồng ý.
Trương Tử Tinh nghe vậy tinh thần liền xoay chuyển, nguyên bản hắn lo lắng nhất là an nguy của Đát Kỷ, với oán niệm của Lục Áp và Huyền Cơ đối với hắn, chỉ cần hắn hiển lộ thân phận thiên tử nhân gian là có thể an toàn bảo mệnh, sau đó thì khó đoán hai người có giết Đát Kỷ để hả giận hay không. Hiện giờ Lục Áp đưa thế cuộc ra như thế đúng là gãi trúng chỗ ngứa, nhưng quan trọng là hai người này sẽ tuân thủ ước định hay không?
Lục Áp thấy hắn đồng ý liền đưa một lóng tay lên không trung, nhất thời một trận biến hóa kỳ dị xảy ra, trời xanh mây trắng nhất thời biến mất nhường chỗ cho một lốc xoáy, mà tại trung ương lốc xoáy lại là một mảng ánh sáng.
- Bây giờ ta sẽ mở ra một thông đạo từ Sơn Hà Xã Tắc Đồ ra ngoại giới.
Lục Áp chỉ vào lốc xoáy nói:
- Bất kể ngươi dùng phương pháp nào, chỉ cần có thể mang nàng đến chỗ đó, nàng sẽ tụ động được truyền tống ra khỏi Sơn Hà Xã Tắc Đồ, còn nếu ngươi không làm được đừng trách ta bất cận nhân tình hạ sát thủ.
Trương Tử Tinh liếc mắt nhìn địa phương kia một cái, âm thầm ra lệnh cho Siêu Não phóng thức tin tức ra ngoài nhưng lại thất bại, xem ra chỉ có thể như lời Lục Áp đánh cuộc mà thôi. Hắn đã tự động lên chương trình cho Ma Khải, chỉ cần Đát Kỷ thoát khỏi Sơn Hà Xã Tắc Đồ sẽ tự động phi hành về Triều Ca, với trí tuệ cùng hiểu biết của Thương Thanh Quân về Siêu Não ắt hẳn sẽ biết cách giải quyết.
Còn trong trường hợp xấu nhất không tìm được đường về, sau khi thoát ra khỏi Sơn Hà Xã Tắc Đồ, Ma Khải cũng có thể tìm đến một địa phương an toàn, với phương pháp ngụy trang của Siêu Não, lại không có ma pháp dao động thì rất khó để địch nhân phát hiện. Cho dù Đát Kỷ rời khỏi Sơn Hà Xã Tắc Đồ nhưng lại bị hãm ở một nơi thần bí khác, dựa vào lực phòng hộ của Ma Khải và trạng thái đóng băng bấy giờ cũng có thể bảo vệ Đát Kỷ an toàn. Đợi hắn thoát hiểm ra được sẽ nhờ Thông Thiên Giáo Chủ nghĩ cách giải cứu nàng.
Lúc Áp cùng Huyền Cơ tuy đều là hạng gian xảo nhưng cũng thật sự lập trọng thệ, nhất là Lục Áp còn lấy yêu tộc ra thề thái độ thập phần kiên quyết. Trương Tử Tinh tâm niệm thay đổi thật nhanh, thân hình chậm rãi di động đến khoảng không, hai bờ vai lại đột nhiên phóng ra hai cái "hòm" hình thù kì lạ, hai cái "Hòm" lại hướng đến phía trước rồi mở cửa ra, bên trong lộ ra một vật kì dị mang theo một cột khói cực dài vẽ thành vài đường cong trên không trung rồi hướng Huyền Cơ Chân Nhân cùng Lục Áp đánh tới.
Lục Áp cùng Huyền Cơ chân nhân năm đó truy bắt Trương Tử Tinh cũng đã lãnh giáo qua uy lực của loại vũ khí này, tuy rằng lần này số lượng vũ khí tăng gấp đôi nhưng vẫn không bối rối chút nào. Bạn đang đọc truyện được lấy tại truyentop.net chấm cơm.
Lục Áp nhanh chóng vươn tay, đánh một trảo đến viên hỏa tiễn ( tạm cho là thế) trước mặt một cái, đột nhiên hỏa tiễn bạo liệt . Uy lực vụ nổ này vượt xa tính toán của Lục Áp, may mắn là hắn đang mang Hồng Hà tiên y còn cảm thấy rung động cả người, cảm nhận được uy lực chân chính của vụ nổ, Lục Áp không dám chậm trễ, trong tay Xích Ảnh Kiếm hóa thành một tia chớp đỏ bảo vệ toàn thân, cách ly bản thân với uy lực của vụ bạo liệt .
So sánh với hắn, Huyền Cơ Chân nhân còn chật vật hơn nhiều, sau vụ nổ toàn thân hắn áo quần tả tơi, ngũ quan nghiêng lệch, mặt mày xám như tro. Cũng may hắn mang trong người cũng là bảo y hộ thân nên cũng không giống như Lục Áp lúc trước toàn thân trần truồng.
Ngay tại thời điểm hai người còn đang loay hoay đối phó với loại đạn đạo này, Trương Tử Tinh đã dựa vào phi hành khí phía sau nhanh chóng bay đến lốc xoáy trên không trung dường như muốn bảo mệnh đào thoát khỏi Sơn Hà Xã Tắc Đồ, bỏ mặc hoàn toàn ma khải đang nằm chơ vơ dưới kia.
Lúc này từ phía dưới một đạo nhuệ khí bắn thẳng đến Trương Tử Tinh, sau đó lại phân thành vạn điểm nhỏ hướng hắn xoắn đến. Xung quanh Trương Tử Tinh nhất thời xuất hiện một cái vòng trong suốt, ngàn vạn điểm tinh quang kia đánh vào xung quanh cái lồng chỉ có thể làm xuất hiện vài vết rạn, vô pháp công phá.
- Chạy đâu cho thoát!
Huyền Cơ Chân Nhân cũng đã thoát khỏi chấn động từ vụ nổ, thấy tu vi mình như thế lại thoát khỏi chấn động còn lâu hơn Lục Áp một chút không khỏi tức giận, Hỗn Thiên Chùy trong tay hóa thành một đạo điện quang đánh vào lồng oanh một tiếng, cái lồng kia liền rung động kịch liệt như sắp tan rã. Nhưng sau khi Trương Tử Tinh phi hành thêm vài trượng nữa thì cái lồng lại trở lại như cũ không chút suy suyễn, chẳng qua càng lên trên tốc độ di chuyển của hắn cũng như tốc độ ngày càng giảm. Lục Áp cùng Huyền Cơ thầm giật mình: thật không ngờ Tiêu Dao Tử sau khi mất đi lực lượng lại còn có thể bày ra pháp bảo thực lực kinh người như thế.!
Trương Tử Tinh trong lòng cũng hiểu rõ, có thể duy trì được đến đây là do Siêu Não phóng thích năng lượng dự trữ, tuy nhiên loại này lại tiêu hao năng lượng rất lớn, đợi đến lúc Siêu Não dùng hết năng lượng cũng là lúc hắn mất đi năng lực chống cự.
Trước mặt mỗi người Lục Áp cùng Huyền Cơ Chân Nhân phân biệt lại xuất hiện hai kim chúc viên cầu bay đến phóng ra từng đạo quang mang màu đỏ, màn hào quang này ẩn chứa một loại năng lực xuyên thấu đặc biệt, cho dù là huyền tiên thể cũng không khỏi cảm thấy đau đớn. Lục Áp liền hóa thành cầu vồng dùng tốc độ cao né tránh hồng quang, cho dù bị bắn trúng cũng có Hồng Hà Tiên y bảo hộ; mà Huyền Cơ Chân Nhân lại xuất ra một đạo tiên phù, lập tức một màn kim quang xuất ra bảo vệ toàn thân. Bốn kim chúc viên cầu sau một hồi bắn phá bỗng ngừng lại, từ trung tâm phun xuất ra một màn bạch quang như một tấm lưới vững chắc bao vây lấy Huyền Cơ Chân Nhân mà ơ bên kia Lục Áp một tay chống đỡ một tay trốn tránh tiếp cận Trương Tử Tinh cũng đồng dạng bị bạch quang vây lại nhất thời không thể thoát ra được.
Lục Áp năm đó ở Đại Dư Tiên Sơn từng bị loại bạch quang này trói buộc qua, chẳng qua bây giờ lực lượng của bạch quang hơn xalúc ấy . Lục Áp biết khó mà giải trừ được bạch quang kì dị này, mắt thấy Trương Tử Tinh đang nhân cơ hội hướng không trung bay đến liền hét to một tiếng, lúc này cả người liền hừng hực bốc cháy, Xích Ảnh Kiếm trong tay phát ra ánh sáng chói mắt cùng ngọn lửa trên thân thể hợp nhất trở thành một ngọn lửa màu vàng kỳ dị. Dưới lực lượng của ngọn lửa này, Lục Áp nhanh chóng thoát khỏi trói buộc của bạch quang, thân hóa cầu vồng bay đến phía trước chặn Trương Tử Tinh lại.
Huyền Cơ Chân Nhân vốn là huyền tiên thượng giai đỉnh, tu vi vốn cao hơn cả Lục Áp, nguyên bản còn muốn dựa vào pháp thuật giải trừ bạch quang trói buộc nhưng chưa hiệu quả liền làm theo Lục Áp, cường vận thần thông giãy thoát khỏi bạch quang.
Huyền Cơ Chân nhân gặp lại viên cầu cổ quái không chút chần chờ trong tay kim quang đại thịnh, Hỗn Thiên Chùy rời tay phóng tới viên cầu kia. Viên cầu trúng một kích của Hỗn Thiên Chùy liền nổ mạnh, nhưng kì dị ở chỗ không chỉ một viên cầu này mà cả ba cái còn lại đều cùng lúc tự bạo, lần này uy lực vụ nổ không tạo ra quang diễm hoặc sóng xung kích gì mà lại phát ra một loại âm thanh trầm thấp. Âm thanh này vừa vang vọng vào tai Lục Áp cùng Huyền Cơ liền hóa thành lốc gió cực mạnh, với tu vi Huyền Tiên của Lục Áp và Huyền Cơ Chân Nhân mà còn thấy một trận đau đớn cơ hồ chịu không nổi muốn thổ huyết nhưng lại không làm gì được.
Trương Tử Tinh lại thừa dịp hai người đang ứng phó với phong bạo thanh âm vội vàng bay về phía thông đạo, nhưng Lục Áp và Huyền Cơ như thế nào lại để hắn dễ dàng trốn thoát như thế? Hai người một là huyền thiên thượng giai đỉnh phân thân của Thiên đế, một lại là thượng cổ dị chủng trung giai đỉnh huyền tiên, nếu để cho một tên mất hết tu vi như Tiêu Dao Tử phá vây thành công trốn thoát thì làm sao còn mặt mũi gặp lại đồng đạo tu tiên?
Huống hồ với cừu hận của bọn chúng và Tiêu Dao Tử, hai người cũng không có khả năng để hắn đào thoát.
Lục Áp cố đè nén cảm giác khó chịu, lại xuất ra Xích Ảnh Kiếm phát ra hồng quang mãnh liệt, lăng không chém tới Trương Tử Tinh, lập tức một trận sóng kì dị lan tỏa khắp nơi, mặt đất như bị kiếm khí kinh khủng cắt đứt, xuất hiện mười đạo ngân huyết đỏ thẫm chu vi hơn mười trượng, uy lực khủng bố.
Màu đỏ từ "kiếm ngân" kia cũng không biến mất mà lại tập trung trên không trung tản mát ra duệ khí đáng sợ, theo Xích Ảnh Kiếm chém xuống, từng đạo võng kiếm cũng tung hoành khắp nơi, không gian tràn ngập màu đỏ như bị cắt thành vô số khối nhỏ.
Huyền Cơ Chân Nhân nhìn một màn này không khỏi tâm thần rung động, thật không ngờ Xích Ảnh Kiếm trong tay Lục Áp lại có thể phát huy công dụng như thế! Lực lượng này đã không đơn giản chỉ là " khắc chế ma thần tộc" nữa mà lúc này dù so với Hạo Thiên Kiếm cũng chỉ có hơn chứ không kém. Nếu sớm biết chỉ cần dựa vào Mặc Vân Tiễn cũng có thể khiến Tiêu Dao Tử bị thương nặng thì hắn đã không dễ giàng dao Xích Ảnh Kiếm cho Lục Áp làm của riêng.
Trương Tử Tinh tuy rằng mất đi lực lượng nhưng nhãn lực vẫn như trước không đổi, biết nếu mình còn tùy tiện tiến lên chắc chắc sẽ bị vô số võng kiếm đáng sợ kia cắt thành từng mảnh nhỏ, cho dù là dựa vào năng lượng bảo hộ của lồng tráo cũng vô pháp chống đỡ.
Đúng lúc này, ở mặt sau Huyền Cơ Chân Nhân cũng đã tiến lên, Hỗn Thiên Chùy nhoáng lên một cái, lập tức xuất hiện một đạo kim quang bay thẳng đến lưng Trương Tử Tinh.. Huyền Cơ Chân Nhân kiêng kị Xích Ảnh Kiếm Võng lợi hại, không dám khinh suất dùng Hỗn Thiên Chùy sợ tổn hại đến pháp bảo nên mới sử dụng loại viễn trình công kích này.
Hai mặt giáp công, Trương Tử Tinh nháy mắt như tăng trọng ngàn cân tụt thẳng xuống dưới ( thiên cân trụy chăng ),Lục Áp cùng Huyền Cơ đang muốn thi pháp bảo truy kích, đột nhiên tại vị trí Trương Tử Tinh đang trốn tránh lại xảy ra biến hóa kì dị.
Lục Áp cùng Huyền Cơ Chân Nhân đều cảm giác được một sí nhiệt kỳ dị, cỗ sí nhiệt này sinh ra một lực hấp dẫn vô cùng mãnh liệt, bất chấp hai người phóng thích tiên lực phòng hộ, cả quần áo lẫn râu tóc đều không tự chủ được bị cuốn dần đi, hai người liên tục gia tăng tiên lực mới dần ổn định được thân hình, trên mặt đều lộ vẻ kinh ngạc.
Lúc này đất đá xung quanh như bị một lực hấp dẫn mãnh liệt xung phá, ngay cả hư vô kiếm võng cũng không ngoại lệ, kiếm quang dần bị lưc hấp dẫn ấy vặn vẹo theo một quỹ tích kỳ dị, trong không gian như xuất hiện một động khẩu tham lam không ngừng cắn nuốt xung quanh, dần dần lực cắn nuốt lại càng cường đại hơn, không chỉ có hồng sắc kiếm mang mà cả kim sắc chuy quang cũng dần bị cắn nuốt, ngay cả Xích Ảnh Kiếm cũng không chịu khống chế bắt đầu chậm rãi tiếp cận đến động khẩu như vô hình kia.
Lục Áp dù đã vận khởi tiên lực gần như cực đại vẫn không thể kéo Xích Ảnh Kiếm quay lại, không khỏi kinh hãi, Huyền Cơ Chân Nhân cũng cảm giác Hỗn Thiên Chùy trong tay cũng đang muốn rời tay thầm hô may mắn không đem nó xuất ra ngoài, lập tức vận xuất tiên lực gắt gao giữ lại.
Mắt thấy Xích Ảnh Kiếm càng ngày càng xa, Lục Áp trong lòng khẩn trương lập tức thi triển Phân Ảnh thuật, lúc này tại chuôi Xích Ảnh Kiếm lại xuất hiện thêm một Lục Áp đưa tay giữ lại.
Lục Áp cảm giác được phân thân kia gặp phải một hấp lực khủng bố, hoảng sợ muốn thu về những cũng vô lực, trong lòng cực kì sợ hãi. Hắn kiến thức rộng rãi, đột nhiên như nhớ tới một kiện tiên thiên chí bảo thốt lên:
- Chẳng lẽ là Bàn Cổ Phiên!!!
Huyền Cơ Chân Nhân đại chấn: Tiên Thiên Chí Bảo Bàn Cổ Phiên! Nghe nói Bàn Cổ Phiên lực lực vô hình vô thanh vô tức, có thể cắn nuốt càn khôn vạn vận, hiện giờ được kiến thức qua quả nhiên thật khủng bố. Nhưng Bàn Cổ Phiên vốn do Ngọc Hư Cung Nguyên Thủy Thiên Tôn nắm giữ, vị Xiển Giáo thánh nhân này cớ sao lại giao chí bảo cho kẻ thù, chẳng lẽ lại muốn phe mình đánh phe ta ?
Trương Tử Tinh cũng đã kiến thức qua uy lực của Bàn Cổ Phiến sau lần "xem ké" Lão Tử trận Thông Thiên chiến Nguyên Thủy ở ngoài ba mươi ba tầng trời, lúc đó ngay cả Tru Tiên tứ kiếm cũng suýt bị Bàn Cổ Phiến cắn nuốt, uy lực thập phần đáng sợ. Bàn Cổ Phiên cùng hố đen vũ trụ được lý giải ở thế giới sau này có nguyên lý tương tự nhau, mà trước mắt Trương Tử Tinh đang thi triển chính là một hố đen nhân tạo.
Hố đen nhân tạo là thành quả được tạo ra từ công nghệ cao cấp của thế kỷ XXIV, lợi dụng cấu tạo nguyên tử lại dùng phương thức đặc thù làm chúng va chạm nhau với cường độ cực lớn cuối cùng sinh ra hiệu quả như hố đen vũ trụ. Tại thế kỷ XXIV, hố đen nhân tạo và kỹ thuật phản vật chất giống nhau, đều bị các quốc gia dùng công ước nghiêm cấm nghiên cứu và sử dụng. Nhưng trong thực thế, mỗi quốc gia đều có một vài phòng thí nghiệm bí mật nghiên cứu về lĩnh vực này. ( giống như vấn đề hạt nhân của mình bây giờ thôi ) Ở Thế Giới này tự nhiên hắn sẽ không chịu cái gì ước thúc hạn chế, chỉ cần có thể bảo vệ mình là được. Trương Tử Tinh năm đó khi Siêu Não sống lại đã lập tức khởi động trí năng nghiên cứu hệ thống vũ khí cao cấp của nó, lúc này hố đen nhân tạo đúng là một thành quả tốt nhất.
Bất quá uy lực của hố đen này so với Bàn Cổ Phiến chân chính còn có chênh lệch tương đối lớn, chỉ có tác dụng trong một thời gian ngắn, lại còn cực kỳ hao phí năng lượng, Trương Tử Tinh vừa rồi cơ hồ đã sử dụng hết toàn bộ năng lượng còn lại mới tạo được hố đen này. Chính hắn cũng không dám liều mạng ở gần hố đen này nên mới lập tức hạ xuống. Lúc Lục Áp và Huyền Cơ Chân nhân đang chống cự lại hố đen nhân tạo, Trương Tử Tinh đã lập tức thu nhỏ phạm vi ảnh hưởng của Hố đen, hướng lên không trung dùng tốc độ cực cao hướng thông lộ muốn thoát ra.
Bay chưa được nửa đường bỗng nhiên ánh cầu vồng lóe lên, trên không trung liền xuất hiện thân ảnh Lục Áp chắn đường, Trương Tử Tinh giật mình kinh hãi nhìn Lục Áp cùng Huyền Cơ chân nhân phía xa, nhất thời như ngộ ra:
- Phân ảnh thuật!.
Lúc này hố đen nhân tạo cũng đã dần tiêu thất, hai phân thân kia của Lục Áp cùng Huyền Cơ cũng đã bay lại vây lấy Trương Tử Tinh, lúc này hắn đã gần như sử dụng toàn bộ năng lượng còn lại của Siêu Não, đã muốn ngã quỵ.
- Nguyên lai Bàn Cổ Phiến kia chỉ là loại miệng hùm gan sứa mà thôi! Tiêu Dao Tử, ngươi dù bản lĩnh cao đến đâu cũng đã như cung giương hết đà, kết cục cuối cùng cũng chỉ là tử vong mà thôi!
Lục Áp cười to nói, vừa rồi đối phó với hố đen hắn còn khẩn trương một trận, nhưng giờ thấy Trương Tử Tinh đứng yên không tái công kích cũng đã đoán được vài phần. Huyền Cơ Chân Nhân vẫn đứng yên như cũ, nhìn về hướng Ma Khải cười lạnh:
- Còn tưởng như thế nào là trọng tình khinh sinh, hóa ra thời khắc mấu chốt ngươi cũng chỉ lo cho chính mình chạy trối chết mà thôi! Trận này đánh cuộc chúng ta …
Lục Áp bỗng thở dài một hơi, chặn lời Huyền Cơ Chân Nhân:
- Trận này đánh cuộc, là chúng ta nhận thua!
Huyền Cơ Chân Nhân cả kinh, tậm niệm xoay chuyển thật nhanh, lập tức ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy giữa thông đạo lốc xoáy đã xuất hiện Ma Khải chở Đát Kỷ dần bay ra ngoài.
Đồ vật kia thoát ra từ khi nào? Huyền Cơ Chân Nhân lại nhìn xuống dưới, dột nhiên tỉnh ngộ: Nguyên lại cái ở phía dưới chỉ là một phân thân để mê hoặc mình!
Đây chính là kế hoạch của Trương Tử Tinh, làm bộ như muốn một mình bỏ chạy, hấp dẫn chú ý của hai người, sau đó lại ra lệnh cho Siêu Não biến ra ảo ảnh Ma Khải, một cái nằm yên tại chỗ mê hoặc Lục Áp và Huyền Cơ Chân Nhân, trong khi mình dây dưa cùng hai người bọn họ thì Ma Khải kia đã bất động thanh sắc phi hành một cái cuối cùng đã thành công thoát ra khỏi Sơn Hà Xã Tắc Đồ.
Hắn vốn tính kế sau khi ma khải thoát ra mình cũng cùng lúc chạy thoát, không ngờ còn bị phân thân thuật của Lục Áp cản trở.
- Hảo tâm trí! Hảo mưu lược! Hay cho chữ trọng tình người!
Lục Áp tán thưởng vài tiếng, lại liếc mắt nhìn Huyền Cơ một cái, bỗng nhiên hai cười nhất tề cười ha hả:
- Nhưng cho dù ngươi đổ thắng thì sao?
Trương Tử Tinh trong lòng dâng lên cảm giác không ổn, quát to:
- Lục Áp! Huyền Cơ! Hay là các ngươi lại muốn đổi ý phải không? Hay căn bẳn thông đạo kia vốn không phải dùng để thoát ra khỏi Sơn Hà Xã Tắc Đồ? Chớ quên các người đã từng thề trước, lấy tu vi các ngươi mà nói, nhưng gì đã từng thề chắc chắn sẽ ứng nghiệm!
Lục Áp cười nói:
- Ta vẫn chưa cho ngươi biết, đó tuy đúng là thông đạo để thoát ra khỏi Sơn Hà Xã Tắc Đồ, chúng ta cũng sẽ không nuốt lời, chẳng qua ngươi không muốn biết thông đạo này… dẫn ra đâu sao?
Trương Tử Tinh nhớ rõ lúc nãy Lục Áp có nói đó là một nơi thần bí? Chẳng lẽ địa phương nơi thông đạo dẫn ra có gì nguy hiểm, ngay cả Siêu Não cũng không thoát được?
- Bên ngoài tột cùng là địa phương nào?
Huyền Cơ Chân Nhân cười ha ha nói:
- Nơi đây là địa phương huyền bí nhất trên tu tiên giới, không chỉ cùng ngoại giới ngăn cách lại còn vô cùng hung hiểm, ngay cả thánh nhân cũng chịu lệnh không được phép tiến đến, thông đạo vừa rồi đúng là hướng đến nơi đó. Ngươi cũng thật tài à nha, hao tổn bao nhiêu tâm cơ, cuối cùng lại tự tay đưa người yêu mình vào tử địa!.
Trương Tử Tinh nghe đến câu: "Thánh nhân cũng chịu lệnh không được phép tiến nhập" đột nhiên nghĩ đến việc đám người Phục Hi bị thương, lúc này sắc mặt đại biến:
- Quy Khư!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.