Nói đến đề tài này, Trương Tử Tinh càng nói càng phiền muộn, ngữ điệu lập tức cao lên:
- Chết không chỉ có Tây Chu, còn có Đại Thương ta! Không chỉ có tướng lãnh, còn có quân sĩ bình thường! Không đủ người chết, chưa đủ số người lên bảng, đại thế chưa trọn, thậm chí kể cả thắng bại đã phân vẫn không kết thúc được! Chẳng lẽ phải hoàn toàn tráo bài một lần nữa! Chẳng lẽ muốn phá đi khống chế dị năng của vị giai lực chính là nhờ vô số người chết mà đạt được? Mẹ nó, quy tắc trò chơi quái gì! Sao hoàn toàn không giống với nguyên tác!
Kỳ thật, Trương Tử Tinh cũng rõ ràng, thế giới này tuy lấy kết cấu của nguyên tác mà thành, nhưng cũng không hoàn toàn giống với nguyên tác, hơn nữa hắn trọng sinh tại đây, cải biến nhiều "Nội dung vở kich". Khác quan mà nói, giống như hiện này được gọi là hiệu ứng con bướm, cũng không phải là chuyện lạ gì.
Chúng nữ cũng không biết "Nguyên tác" là có ý tứ gì, nghe hắn bỗng nhiên mắng lời thô tục, biết phu quân tâm tình không tốt, cũng chẳng nói nhiều lời.
Vân Tiêu là người thông minh hiểu ý, ôn nhu hỏi:
- Phu quân có phải khổ sở vì sự trung thành, tận tâm, vì nước hy sinh thân mình của các tướng sĩ?
Trương Tử Tinh sắc mặt trầm trọng gật đầu:
- Bọn họ đem tánh mạng giao phó cho ta, ta lại chỉ có thể trơ mắt nhìn họ đi vào đường chết, không chỉ có như thế, còn có họa chiến tranh khiến người vô tội phải chịu khổ . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-vi-tru-vuong-chi-ngao-khieu-phong-than/1581258/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.