Trương Tử Tinh nhịn không được hỏi: 
- Cuối cùng ba vị thánh hoàng muốn đi đến đâu? Nếu có hung hiểm như vừa rồi, không bằng thỉnh Thông Thiên thánh nhân ra tay tương trợ, tất có khả năng thành công. 
Thông Thiên Giáo Chủ lắc đầu nói: 
- Việc này . . . . .Bệ hạ vẫn là đừng vội hỏi , địa phương kia là một chỗ thập phần đặc thù.Tuy ta là đương thế thánh nhân, cũng chịu căn dặn của sư tôn, không được đi tới đó. Dưới thánh nhân, thì không hạn chế. 
Trương Tử Tinh càng thêm kỳ quái, rốt cuộc là cái nơi kỳ dị nào? Cư nhiên ngay cả Hồng Quân Lão Tổ cũng hạn chế thánh nhân không được đến đó? 
Chẳng qua, dù hắn có đoán thế nào,mặc kệ hỏi thế nào, Phục Hi cũng không chịu nói ra chân tướng, đến ngay cả Thông Thiên Giáo Chủ cũng mang một bộ dạng thần bí, chỉ nói là việc này đối với hắn hữu ích vô hại, nhưng lại quan hệ trọng đại. 
Trương Tử Tinh đề xuất phải cùng nhau đi, Phục Hi lại lấy cớ là tu vi hắn không đủ, ngược lại lại tạo thành luyên lụy, khiến cho hắn chỉ còn cách buồn bực mà từ bỏ. 
Trương Tử Tinh nhìn thấy bộ dáng Tam Hoàng cùng Thông Thiên Giáo Chủ, biết hỏi không ra nguyên cớ gì, thật là bất đắc dĩ, thầm nghĩ đành phải chờ Khổng Tuyên bọn họ trở về rồi hỏi lại. Cũng may theo như lời Thông Thiên Giáo Chủ, có Hà Đồ Lạc Thư, cho dù không thành công, việc này cũng không có nguy hiểm gì, lúc này mới yên lòng, nhưng vẫn là âm thầm dặn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-vi-tru-vuong-chi-ngao-khieu-phong-than/1581223/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.