Khiến Triệu công minh và Văn trọng càng thêm giật mình là Lão tử lại cười nói :"Tiêu dao đạo hữu, đừng vội buồn bực, việc này quả là ta tính toán với ngươi, có điều việc ngươi cần thì cũng đã xong rồi. Theo lời đạo hữu từng nói thì ngươi ta đều có đạo khác nhau, đạo hữu cũng không phải hoàn toàn tính sai, chỉ mong chớ quên chuyện đã hứa với ta."
Trương tử tinh biết Lão tử nhắc đến chuyện tiêu hủy đầu đạn hạt nhân, mắt chợt lấp lánh, than thở :"Ta đã nhận lời đạo hữu thì tất sẽ làm, làm sao có thể dám lừa một thánh nhân như người ? Chuyện đó không lâu sau tất sẽ bắt đầu, nhưng bần đạo vẫn có chút không cam lòng, mong được thánh nhân ban cho một kiện bảo vật nhằm thỏa lòng ta. Ta cũng không dám đòi tiên thiên chí bảo Thái cực đồ mà chỉ cần Ly địa diễm quang kỳ hoặc Kim cương trạc là được."
Triệu công minh cùng Văn trọng thấy hai người hóa ra rất quen nhau, còn xưng hô bằng hữu mà Tiêu dao tử lại há rộng miệng, không biết xấu hổ đòi thánh nhân cho Ly địa diễm quang kỳ để „Bồi thường" thì không ngừng trợn mắt há mồm .
Lão tử cũng không nổi giận như trong tưởng tượng của Triệu công minh và Văn trọng mà chỉ trầm tư một lúc rồi nói :"Nói đến chuyện tính toán thì nếu đạo hữu muốn dùng Ly địa diễm quang kỳ bần đạo cũng có thể cho ngươi mượn một lần, nhưng nếu là biếu tặng thì đạo hữu đừng ép ta. Mà Kim cương trạc là cái gì ?"
Trương tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-vi-tru-vuong-chi-ngao-khieu-phong-than/1581178/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.