Trương Tử Tinh đã xác định chủ ý, đối xử với chư tiên Xiển giáo hết sức khách khí, ôm "bệnh" tới thiết tiệc khoản đãi mọi người. Đặng Hoa, Ngô Bình đã từng gặp hắn một lần tại Đông Di, tất nhiên không biết Thiên tử chính là kẻ thù Tiêu Dao tử nơi Nam Hải kia. Để đáp tạ lễ ngộ của Thiên tử, Cù Lưu Tôn đặc ý tặng một bình tiên đan có thể giúp khôi phục nguyên khí. Trương Tử Tinh ra vẻ đưa đẩy từ chối, cuối cùng cũng nhận lấy, nói thêm vài câu cảm kích. 
Ngô Bình nóng lòng báo cừu, trên yến tiệc xin Thiên tử ra chiến. Trương Tử Tinh ngẫm nghĩ, sai phu phụ Trương Khuê dẫn quân, mang theo chư tiên Xiển giáo tới Hạp Sơn Thành. Lang Dã Tiên không ngờ quân Thương mới lui không bao lâu đã lại bắt đầu tiến công, vội vàng phái quân ra nghênh chiến. 
Đối diện với đại quân Khuyển Nhung, Ngô Bình cũng không thèm nói với Trương Khuê câu nào, lập tức thúc ngựa ra trước trận, hét lớn: "kẻ nào dám ra đấu với ta một trận?" 
Tướng chỉ huy quân Khuyển Nhung vẫn là Bất Động đạo nhân, thấy đối phương tuy là đàn bà, nhưng mặc đạo bào, tiên khí bức người, không dám sai tướng phàm ra trận, lệnh Dạ Xoa đạo nhân tiến ra. 
Lần trước Dạ Xoa đạo nhân trong lúc sơ ý, bị kẻ tu vi kém xa mình là Trần Kỳ đánh ngã, mặt mũi thể diện mất hết, có ý lấy lại oai phong, lập tức tuân mệnh xuất trận. 
Ngô Bình thấy kẻ tới là một gã đạo nhân tướng mạo xấu xí, trong lòng hết sức chán 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-vi-tru-vuong-chi-ngao-khieu-phong-than/1581040/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.