Hai ngày sau, Ngao Quảng hóa thành một gã tú sĩ, đi tới ải Trần Đường, nói với gia đinh: "Ngươi vào truyền báo với tổng binh đạo nhân rằng cố nhân Ngao Quảng đến báo phỏng." Gia đinh đi vào không lâu sau thì Lý Tịnh trang phục chỉnh tề đi ra: "Từ Tây Côn Lôn cáo biệt đại huynh đã nhiều năm,hôm nay mới gặp, lại thật sự là may mắn, Mau mau vào thôi!" Ngao Quảng chỉ chút khẽ gật đầu, không nói gì nhiều, chậm rãi đi vào phủ. Lý Tịnh thấy Ngao Quảng vẻ mặt âm trầm, đang muốn hỏi thì thấy Ngao Quảng trầm giọng nói: "Lý hiền đệ, ngươi sanh nhi tử thật tốt a!" Lý Tịnh nghe thế thì vẻ mặt kinh ngạc nói: "Huynh trưởng sao phải nói những lời ấy?tiểu đệ chỉ có ba đứa con trai, trưởng là Kim Tra, thứ là Mộc Tra, đứa út là Na Tra, đều bái danh sư, tuy không tài giỏi gì, nhưng cũng không phải là phường vô lại. Mong huynh trưởng chỉ giáo một phen." Ngao Quảng đứng dậy cười lạnh nói: "tổng binh đại nhân còn muốn bao che sao? Đứa con của người tại khúc sông Cửu Loan, chẳng biết dùng tà thuật gì mà chém chết Dạ Xoa Lý Áp thành hai mảnh, thật sự là uy vũ a!" Lý Tịnh trong lòng kêu môt tiếng không ổn, mới tối qua thấy Na Tra trở lại từ Tam Tiên đảo, nghe nó kể trừ thủy quái nơi sông Cửu Loan, trừ hại cho dân, mình còn cao hứng khen ngợi nó một phen, không nghĩ quái vật nọ lại là Dạ Xoa nơi Long Cung, tuy chức vụ thấp kém nhưng cũng là chức vị Hạo Thiên Thượng Đế ban cho, khó trách giờ Ngao Quảng đến tận cửa hỏi tội. Lý Tịnh vốn là người thông minh cơ xảo, tuy hoảng sợ nhưng không hề bối rối, con mắt lập tức đảo một vòng, đã nghĩ ra một chủ ý: "Huynh trưởng, sao lại trách nhầm ta? ta có ba đứa con đều bái danh sư, con trưởng thì tại Cửu Long sơn, con thứ lại ở Cửu Cung sơn dốc lòng khổ tu, nhiều năm còn chưa về nhà.Con út mới lên tám tuổi, hôm qua mới trở về thăm mẹ, sao có thể gây nên đại sự này?" Ngao Quảng vừa nghe tên Na Tra lập tức kêu lên: "Chính hắn, chính là tên con út Na Tra của ngươi làm ra chuyện tốt!". Lý Tịnh nhíu mày nói: "nó mới có tám tuổi làm sao có thần thông mạnh mẽ như thế?Thật là chuyện lạ! vốn ta muốn gọi Na Tra ra đối chất cùng huynh trưởng, nhưng mới sáng nay tiểu nhi đã tới Triều Ca, ít nhất cũng phải năm ngày sau mới trở về, nếu huynh trưởng tín nhiệm thì năm ngày sau ta xin đem Na Tra đến Thủy Tinh cung đối chất, được không? Chúng ta lâu năm không gặp, chi bằng để đệ mở tiệc khoản đãi huynh trưởng một phen." "Không cần!" Ngao Quảng nghe được Na Tra không ở đây, cũng không muốn ở lại nói: "hiền đệ đã mở miệng thì ta cũng không cự tuyệt. Năm Ngày sau ta phái người tới Cửu Loan hà, đợi đến lúc đó hiền đệ mang Na Tra đi tới Đông Hải Thủy Tinh Cung, nếu hiền đệ giở trò thì đừng trách ta vô tình" Nói xong,Ngao Quảng cáo từ rời đi. Lý Tịnh thấy kế hoãn binh có hiệu quả, liền chạy đến chỗ Na Tra hỏi rõ việc này. Na Tra đối với sự uy hiếp của Ngao Quảng cũng không thèm để ý nói: "rõ ràng là lão cá trê này sai thủ hạ Dạ Xoa hành hung dân lành, thế mà còn dám tới cửa vấn tội, phụ thân yên tâm, nếu con gặp hắn nhất định sẽ lột da nấu canh một mẻ." Lý Tịnh cả giận nói: "ngươi là oan gia mà! lại còn gây ra họa sự như thế, lúc này còn mạnh miệng nói thế à! Long Vương vốn quản lý mây cùng mưa, khiến cho vạn vật sanh sôi nảy nở ,lại còn được Hạo Thiên Thượng Đế phong tước, nếu chọc tức hắn điên lên, dâng nước lên ngập ải Trần Đường, vậy không phải đất đai của chúng ta sẽ bị hủy diệt sao? Na Tra bị hắn lớn tiếc trách mắng, trong lòng cũng tức giận nói: "phụ thân hôm qua còn khen con có công trừ yêu, hôm nay thấy đối đầu lợi hại đã lại trách mắng con rồi!". "Đại sư tôn từng nói: nam nhi đại trượng phu, dám làm dám chịu, nếu muốn thường mệnh thì năm ngày sau con tự đến, khỏi làm liên lụy đến cha mẹ!". Ân thị yêu con làm thế nào lại có thể để nhi tử đi chịu chết được, lập tức yêu cầu Na Tra rời khỏi nơi này, quay lại Tam Tiên Đảo tị nạn. "Hừ, ý kiến của phu nhân hay lắm! Na Tra trốn đi thì không chỉ sinh tử chúng ta bị hung hiểm, mà cả dân chúng tỉnh này đều gặp đại họa!", bởi trước khi đi, Ngao Quảng nói những lời hăm dọa khiến cho Lý Tịnh sợ hãi, không muốn Na Tra rời đi, vạn nhất Tam Tiêu nương nương không muốn xen vào thế tục, Na Tra quay lại đảo không về, thì chính mình chẳng phải sẽ đối mặt với hung hiểm một mình sao? Lập tức quát mắng Ân thị, bắt Na Tra ở lại nhà không được đi đâu. Chẳng qua khi Na Tra nói tới vị "đại sư tôn" nhắc cho Lý Tịnh Na Tra cũng là đồ đệ của Thiên tử, lập tức thảo một phong thư lệnh cho quân lính cưới khoái mã hỏa tốc đến Triều Ca không được chậm trễ. Na Tra thông minh, tuy khó chịu Lý Tịnh nhút nhát sợ mạnh, nhưng cũng không chịu ngồi không, trở lại trong phòng lấy ra linh phù do Tam Tiêu nương nương ban tặng rồi lập tức đốt lên. Tam Tiêu có cảm ứng, mượn linh phù liên lạc với Na Tra. Nghe Na Tra nói xong, Bích Tiêu thập phần tức giận, muốn đạp bằng long cung. Vân Tiêu Tắc khuyên bảo muội muội bình tĩnh, rồi nói cho Na Tra yên tâm rằng năm ngày sau sẽ tới ải Trần Đường, cùng vị Long vương kia nói chuyện phải trái. Na Tra nghe xong, không hề lo lắng nữa, lập tức chạy đi tìm, an ủi mẫu thân. Trong khi khác khi Tử Tinh nhận được tin báo từ Lý Tịnh, đọc qua một lượt liền hiểu được nguyên do của việc này. Na Tra nháo hải là chuyện thần thoại Tử TInh từ khi còn bé đã được nghe nói vô số lần, không ngờ tại thế giới này lại có thể chứng kiến thần thoại nổi tiếng này. Trong nguyên bản Phong Thần, Na Tra tại sông Cửu Loan đang giặt Hỗn Thiên Lăng, vô tình làm náo loạn Long cung dẫn đến việc xung đột cùng Dạ Xoa, Ngao Bính, cuối cùng kết thù với Đông Hải Long Vương. Thái Ất chân nhân kia không hiểu sao cũng chẳng đi ra nói chuyện với Long Vương, ngược lại còn sai Na Tra đi ám toán Ngao Quảng trên thiên đình, càng kết thêm cừu hận, cuối cùng để Na Tra phải tự sát ngay trước mặt Tứ Hải Long Vương cứu lấy cha mẹ, Thái Ất chân nhân từ đầu đến đuôi ngoại trừ chuyện Thạch Cơ, thì thủy chung không xuất hiện trước mặt Long Vương, mà lại cấp cho Na Tra một cái thân thể được chế từ liên hoa. Vì cái gì mà Thái Ất chân nhân dám giết chết Thạch Cơ nương nương, mà không ra mặt giải quyết kẻ như Ngao Quảng? tuy trong nguyên tác không nói rõ nguyên nhân cho việc này, nhưng Trương Tử Tinh cũng phán đoán ra được ít manh mối. Thạch Cơ nương nương vốn can hệ tới sát kiếp tranh đấu giữa hai giáo Xiển Triệt, bởi vậy Thái Ất chân nhân nghe lời Nguyên Thủy Thiên Tôn dặn dò , không hề kiêng kị giết chết nàng, mà Long Vương là thuộc hạ trực thuộc Hạo Thiên Hoàng Đế, hắn lo lắng tới chuyện Phong Thần ngày sau mà không muốn ra mặt. Nghĩ đến đây, Trương Tử Tinh không khỏi càng thêm khinh bỉ Thái Ất chân nhân mãnh liệt. Hoặc là thiết diện vô tư, ai sai thì trừng phạt, thế này không phải là chính là bắt nạt kẻ yếu sợ hãi kẻ mạnh sao? Vậy thường thôi!. Tình tiết trong Phong Thần hôm nay đã biến hóa không ít, sư phụ Na Tra không phải là Thái Ất chân nhân mà đổi thành Thiên tử mình đây. Chuyện này cũng không phải Na Tra cố ý hành hung, mà là Dạ Xoa kia cướp đoạt nữ tử giết hại dân chúng. Mà tam thái tử Ngao Bính của Long vương còn chưa xuất hiện, chứng tỏ trong này còn có biến số. Ngao Quảng dung túng Dạ Xoa hại người, còn tới tận cửa hỏi tội, chính là cậy mạnh đánh yếu, thật là đáng giận! Dù năm đó thu tiểu đồ này để ngày sau Phong Thần chi chiến khiến cho Tây kỳ lo lắng, nhưng Na Tra đáng yêu thông minh lại cực kì kính trọng sư tôn, dần dần Trương Tử Tinh đã có tình thầy trò với nó. Người ta giáo huấn đồ đệ là bình thường, nhưng người khác đừng mơ xen vào nhé, huống chi tiểu Na Tra chính là đồ đệ của mình, sao có thể để cho người khác khi dễ. Tử Tinh biết Lý Tịnh là loại sợ chết, tuyệt sẽ không vì nhi tử mà ra mặt chống đối Long Vương, lại sợ cái tràng cảnh cắt thịt trả mẹ róc xương trả cha kia tái hiện, vội vàng triệu tập ba vị nghĩa đệ muội thương lượng bởi kỳ hạn với Long Vương đang đến gần, quyết định Khổng Tuyên cùng Ứng Long theo thiên tử tới Trần Đường, còn Nữ Bạt ở lại Triều Ca đề phòng bất trắc. Vốn thiên tử lâu không vào triều nên lặng yên rời Triều Ca không ai biết được, nhưng tuy mấy năm gần đây giả điếc giả mù, Thiên tử lại vẫn hết sức chuyên sủng Diễm phi Đát Kỷ, thường xuyên lưu lại Thọ Tiên Cung tu luyện song tu thuật pháp, muốn che dấu Đát Kỷ cũng không dễ. Trương Tử Tinh bèn nói với Đát Kỷ muốn vi hành tới ải Trần Đường gặp một cố nhân, chính là một vị Kim tiên Xiển giáo, nói muốn dẫn ả theo cùng. Gặp ai còn đỡ, chứ Xiển Giáo Kim tiên thì Đát Kỷ có chết cũng không dám dây vào. Xưa gặp Vân Trung Tử, thiếu nữa là chết, sau còn bị Khương Tử Nha môn nhân Xiển giáo sát hại muội muội Tỳ Bà Tinh, Xiển giáo chính là khắc tinh của ả, huống chi giáo này còn có thánh nhân chống lưng, dù là Nữ Oa nương nương cũng phải nể nang vài phần, ai mà dám đi gặp vị "Kim tiên" này nữa chứ? Đát Kỷ vội xưng gần đây thân thể "hoan lạc" quá độ, không tiện đi xa, Trương Tử Tinh trong lòng buồn cười, cố ý nói sẽ mời vị Kim tiên kia giúp ả chữa trị. Đát Kỷ hoảng sợ cố cự tuyệt, cuối cùng Trương Tử TInh đành phải thập phần tiếc nuối không mang được phi tần đi làm cho Đát Kỷ thở phào trong lòng. Đát Kỷ lại nghe dù mình không có đi thì thiên tử cũng không mang theo mấy người Thương Thanh Quân, cũng ngầm đắc ý vì được sủng ái. Do ả vốn là người tu luyện, tập thuật song tu nhanh hơn hẳn mấy phi tần khác, lại phối hợp mị thuật của hồ tộc, cùng kỹ xảo tuyệt vời trên giường, dần dần quyến rũ thiên tử từng bước từng bước lạc vào bể dục. Nữ Oa nương nương biết được tiến triển tốt như vậy, khích lệ vài câu, còn dặn bảo làm cho thiên tử ngày càng trầm mê nữ sắc, dần trở nên thất đức, mất đi dân tâm, thành công địch của thiên hạ, cho phép Đát Kỷ mặc sức bày mưu tính kế, không cần cố kỵ. Giải quyết được việc Đát Kỷ, Trương Tử Tinh cùng Khổng Tuyên, Ứng Long bay đến ải Trần Đường, còn đặc ý mang theo Viên Hồng. Ải Trần Đường, Lý Tịnh đang đứng ngồi không yên, lại nghe thiên tử giờ thường bỏ bê triều chính, chẳng biết có bận tâm đến chuyện này không, nếu thiên tử không ra tay thì hắn cũng mặc kệ ải Trần Đường mà đào tẩu, lo vậy nên hắn đã sớm chuẩn bị đồ đạc cho "chiến lược triệt ly", dù bỏ chức quan thì tiếc thật, nhưng so với mất mạng thì vẫn hơn. Ít nhất hắn còn có điểm lương tâm, cùng Ân thị phu thê ân ái nhiều năm, đã bí mật đưa nàng ra ngoài, Na Tra bị giữ lại nhưng cũng dặn dò nó nếu việc không ổn phải lập tức trốn lên Tam tiên đảo. Ngay khi hắn đang rối bời hết lên thì gia đinh chạy vào báo có đặc sứ Triều Ca tới, Lý Tịnh mừng rỡ như điên, như bắt được cỏ cứu mệnh, vội vàng chạy ra, thực không ngờ người tới chính là Thiên Tử! Trương Tử Tinh tay mắt lanh lẹ ngăn Lý Tịnh đang chuẩn bị hành lễ, nháy mắt vài cái, Lý Tịnh hiểu ý dẫn Thiên tử đi vào nội điện rồi mới hành đại lễ. Tử Tinh không có cùng hắn dông dài mà trực tiếp hỏi luôn: "Na Tra ở đâu?" "Đại sư tôn, con ở trong này! Sao người lại đến đây?", cái đầu nhỏ nhắn của Na Tra lấp ló nơi cửa phòng. Tt thấy đồ đệ bình yên thì trong lòng hết sức thư thái yên tâm. Lý Tịnh quát: "nghịch tử làm ra đại họa kinh động cả đến thiên tử, như thế nào còn vô lễ như vậy, mau mau tới yết giá". Na Tra bởi vì việc Long Vương mà bất mãn với phụ thân, nhưng thấy đại sư tôn đang ở đây, nên không tiện phát tác đành phải hành lễ. Tử Tinh sờ đầu Na Tra nói: "đồ đệ tốt, lần này ngươi làm sư tôn nở mặt mũi rồi, Dạ Xoa kia giết hại dân chúng đáng tru diệt lắm. Ngao Quảng ỷ thế khinh người, vừa ăn cướp vừa la làng, còn mặt dày tới tận cửa hỏi tội, thật là đáng giận. Đồ nhi cứ yên tâm, có đại sư tôn ở đây, không kẻ nào có thể đụng đến một sợi tóc của con. Mai là hạn cuối năm ngày, chúng ta dẫn con tới Đông Hải, nếu tên Long Vương kia không biết phải trái thì đập luôn Thủy tinh cung của hắn. Na Tra vốn thấy Trương Tử Tinh tới đã mừng rỡ, lại thêm nghe những lời này càng khoái chí, liếc mắt ra vẻ với Lý Tịnh. Nhưng Lý Tịnh cũng chả thèm so đo với nó, chỉ cảm thấy yên lòng, bởi thiên tử nói ra những lời ấy thì tuyệt đối nắm chắc thành công. Nguồn truyện: truyentop.net Khổng Tuyên nhìn Na Tra vuốt cằm nói: "hoàng huynh, đây chính là đồ nhi Na Tra sao? Tư chất quả nhiên rất được!" Lý Tịnh nghe thấy nam tử này tự xưng Thiên tử là hoàng huynh thì kinh ngạc trong lòng, âm thầm đứng lên đánh giá. Trương Tử Tinh không muốn Lý Tịnh biết nhiều nên nói: "Lý tướng quân mau chuẩn bị yến tiệc, quả nhân với Na Tra thầy trò đã lâu không gặp, có nhiều chuyện muốn nói." Lý Tịnh muốn hỏi về Khổng Tuyên cùng với thiên tử sao lại mang đến hai gã nam tử thân phận không rõ ràng còn lại, nhưng nghe thấy lệnh rời đi thì cũng phải tuân theo ly khai.Lý Tịnh vừa rời đi, Na Tra lập tức trở nên hoạt bát, theo lời giới thiệu của Trương Tử Tinh bái kiến hai vị tân sư thúc Khổng Tuyên, Ứng Long, còn cười toe toét nhận lễ của sư đệ Viên Hồng cao hơn mình cả mấy cái đầu. Na Tra kể lại chuyện Dạ Xoa, kể khổ cả thái độ của Lý Tịnh, Trương Tử Tinh nhíu mày không vui, trong nguyên tác Lý Tịnh đối với Na Tra cũng rất tuyệt tình, khi còn sống thì không quan tâm, khi Na Tra chết đi còn hủy đi Thần miếu, sau này phải nhờ Nhiên Đăng tặng cho Linh Lung tháp mới có thể ép được Na Tra nhận cha. Dùng bữa xong, Trương Tử Tinh gọi Na Tra vào một góc, thì thầm hỏi một vấn đề hắn chờ mong đã lâu: "Đồ nhi, camera quay chụp kia có thành công không?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]